Giọng nói trong kí ức dường như trùng hợp với lúc này, Bạch Lộ nghiêng đầu chăm chú nhìn Cảnh Ngôn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tay anh vắt ngang ôm chặt eo cô, đầu dựa lên vai cô, mắt nhắm nghiền. Vẻ mặt ngủ trong sáng như một đứa trẻ.
Cái ôm của anh rất dễ chịu, bao la ấm áp, khiến người khác chìm đắm không kìm lòng được.
Bạch Lộ nhắm mắt lại tỉnh táo hai giây, đẩy anh ra rồi ngồi dậy xuống giường.
Đánh răng rửa mặt xong, khi ăn điểm tâm thì Cảnh Ngôn đã đi ra, khuôn mặt cười hớn hở, phơi phới. Bạch Lộ không thèm phản ứng lại, vẫn cắn miếng sandwich trên tay.
Ra khỏi cửa, anh tuyên bố xe của mình đã bị thư ký Lâm lái đi rồi, phải đi làm nhờ xe cùng Bạch Lộ. Bạch Lộ không lật tẩy một hàng xe sang đang ở trong gara kia của anh, quăng chìa khóa cho anh rồi tự mở cửa lên xe.
Cảnh Ngôn lách qua ngồi vào ghế lái, thắt dây an toàn rồi xuất phát. Chiếc xe chạy ra khỏi gara, trước mặt là một khoảng trống thì Bạch Lộ mới hỏi.
"Hôm qua Tôn tổng kia là như thế nào?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Anh vẫn muốn hỏi em đây!" Cảnh Ngôn nghe vậy tức giận, lườm mắt: "Em ăn mặc đẹp như vậy uống rượu cùng anh ta có nghĩ đến cảm nhận của anh không?"
"Anh cảm nhận gì?" Bạch Lộ không hiểu.
"Anh sẽ ghen đấy! Đã rất lâu rồi em không cười với anh như vậy, thế mà lại đi cười với anh ta rất vui vẻ."
Cảnh Ngôn nói rất ấm ức, Bạch Lộ thấy anh như vậy, hoàn toàn không phải làm bộ thì có chút sửng sốt.
"Việc này..." Cô suy nghĩ vài giây mún bẻ lại, nhưng lại nhớ đến những lời lần trước nghe thấy ở Tử Sắc, nhớ kĩ lại một lúc, hình như Cảnh Ngôn thật sự chưa từng làm chuyện gì quá đáng.
Là cô đã quá so đo.
Bạch Lộ có chút không hiểu tại sao lần này cô lại giận lâu như vậy.
Cảnh Ngôn bảo thư ký nhắn tin cho cô là để dỗ dành, ra ngoài tụ tập cùng bạn bè cũng không có gì đáng trách, qua lại với các cô gái trước khi kết hôn cũng là chuyện rất bình thường.
Còn tấm ảnh hôn môi lần trước...
Hôm đó Bạch Lộ cùng với cảnh sát đến Tử Sắc để bắt người thì gặp phải Trần Uyển Uyển.
Lúc đó tình cảnh hỗn loạn, một nhóm những cô gái tiếp rượu cũng bị khống chế tập hợp lại một gian phòng.
Trong đó Bạch Lộ nhìn thấy mấy cô gái lần trước ở nhà vệ sinh.
Quần áo họ coi như chỉn chu, chỉ là trang điểm rất đẹp, sự vênh váo, hung hăng không hề giảm đi tí nào.
Căn phòng ầm ĩ, bọn họ đang quây lại với nhau chế giễu cô gái đang mặc váy đỏ cách đó không xa, một loạt giọng nói quen thuộc vang lên.
"Ôi, đây không phải Trần Uyển Uyển ư, sao cô cũng bị đem vào đây thế?"
"Tiếp rượu mà, dù sao bây giờ cũng không có ai che chở cô rồi." Một người phía sau trả lời, còn phát ra một tràng cười khoái chí, giễu cợt.
Hai người rõ ràng đang kẻ xướng người họa mỉa mai cô ta. Cô gái tên Trần Uyển Uyển kia chỉ co ro ở một góc, hai tay ôm gối, im lặng không nói một câu.
Bạch Lộ nhìn lên tấm lưng nước da trắng ngần của cô ta, xương cánh bướm mảnh khảnh hiện ra rõ nét, đường nét tuyệt đẹp, thu hút ánh nhìn.
Ánh mắt Bạch Lộ lướt ngang từ bên trên, không kìm được khẽ nheo mắt lại.
Mấy người kia vẫn tiếp tục.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!