Chương 21: (Vô Đề)

"Ai da, làm gì nói quá lên vậy..." Người họ Tôn kia nghe vậy khóe miệng càng nhếch lên, sự ác ý trong ánh mắt lại càng rõ nét, ly rượu vẫn không từ chối được mà đưa đến miệng cô.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Tôn tổng, phụ nữ người ta đã không muốn thì không nên gượng ép." Quả đúng như vậy, anh ta còn chưa nói hết lời thì Cảnh Ngôn ngồi đó đã lên tiếng rồi. Bạch Lộ nhìn xuống, mặt nở nụ cười thâm sâu.

"Chuyện này..." Người kia như có chút không cam tâm, chần chừ hai giây, cuối cùng cũng ngồi xuống dưới ánh mắt càng lúc càng trầm lại của Cảnh Ngôn.

Sau khi Cảnh Ngôn đến, phục vụ bắt đầu dọn thức ăn lên. Họ nói đến công việc làm ăn, Lý Khánh thỉnh thoảng chen vào vài câu, nhưng vẫn không có cơ hội đề cập đến chuyện tài trợ.

Bạch Lộ lúc này không rảnh để bận tâm, cô luôn ngồi ngay ngắn ở đó, nhìn xuống trầm tĩnh, xem ra chỉ là dáng vẻ không muốn nói chuyện, phải là Trình Ngữ Yên có mặt thì mới biết là cô đây đã say rồi.

Bạch Lộ không có thói quen nhậu rượu. Khi say thì sẽ trở nên cực kỳ trầm tĩnh, ánh mắt đen kịt dày đặc, nhìn rất đáng sợ, không để lộ ra vẻ say rượu chút nào.

Cảnh Ngôn trong lúc nói chuyện vẫn để ý nhìn cô, thấy dáng vẻ cô như vậy không khác gì trước kia, trong lòng lại luôn cảm thấy kì lạ.

Lúc này cuối cùng Lý Khánh cũng tìm được cơ hội nhắc đến việc tài trợ.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cảnh Ngôn nghe vậy, ánh mắt quang minh chính đại nhìn sang Bạch Lộ.

Chưa kịp nói gì thì Tôn tổng lại lần nữa lên tiếng.

"Tài trợ không thành vấn đề, chỉ cần cô Bạch có thể uống tiếp cùng tôi vài ly nữa." Mặt anh ta nở nụ cười giễu cợt, đôi mắt xếch bắn ra ánh nhìn nham hiểm như rắn hổ mang làm người khác lạnh cả người.

Việc này là một yêu cầu trơ trẽn. Những người có mặt đều mang tâm lý khoanh tay xem kịch, mong chờ thái độ của Bạch Lộ.

Vị Tôn tổng này là người đứng đầu thành phố Lâm, đương nhiên là thua kém Thiếu Lâm, nhưng so với những người họ thì ở mức độ phải chủ động xây nên các mối quan hệ tốt.

Vì vậy nên không ai tự mình dính vào xui xẻo.

Bạch Lộ ngừng lại vài giây rồi ngẩng đầu lên, nhìn anh ta mỉm cười, nụ cười vô cùng tươi tắn.

"Tôn tổng, hình như anh thấy tôi rất chướng mắt, có phải tôi đã không cẩn thận mất lòng chỗ nào với anh không? Nếu vậy thì tôi xin được nhận lỗi."

Cô vịn lên bàn từ từ đứng dậy, nâng ly rượu lên trước mặt hướng về phía anh ta tỏ ý.

Lời nói trong bàn tiệc rất phải phép, có cứng có mềm, nhưng cái người đối diện kia thậm chí không thay đổi sắc mặt, vẫn ngập tràn sự giễu cợt và nham hiểm.

Anh ta vẫn làm vẻ thong dong ngồi đó xem kịch như đang chờ Bạch Lộ tiếp tục uống.

Bạch Lộ nhìn xuống, đang chuẩn bị đưa ly rượu lên đến miệng thì một giọng nói quen thuộc bỗng chợt vang lên.

"Vừa đúng lúc Thiếu Lâm có vài quảng cáo cần được tung ra trong năm nay, về khoản tiền tài trợ có thể bàn với thư ký của tôi."

Cảnh Ngôn gật đầu tỏ ý với người bên cạnh, thư ký lập tức đưa danh thiếp qua. Lý Khánh vội vàng đứng lên hai tay nhận lấy.

"Còn ly rượu này thì không cần uống đâu, con gái thì uống nước giải khát tốt hơn, phục vụ đâu."

"Ở đây cần một ly sữa, hãy pha ấm nhé, cảm ơn!"

Nói xong trên bàn không ai dám lên tiếng, mọi người đưa mắt nhìn nhau. Mặt Tôn tổng có chút không nén được giận, môi khép mở vài lần, sau cùng cũng hậm hực ngậm miệng lại.

Bạch Lộ từ đầu đến cuối vẫn không ngước mắt nhìn Cảnh Ngôn. Lý Khánh luôn miệng cười hùa theo, thấy bộ dạng không chút động lòng của Bạch Lộ đã không kìm được đá vài cái vào chân cô ở bên dưới.

Bạch Lộ nhíu mày thở nhẹ ra một tiếng, nghiêng qua nhìn anh ta, vừa hay ánh mắt lại đụng trúng ánh mắt tình ý của Cảnh Ngôn cách đó không xa.

Thái dương bỗng chợt đau lâm râm, Bạch Lộ khẽ nói một tiếng với Lý Khánh là đi vệ sinh rồi đứng dậy rời khỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!