Chương 2: (Vô Đề)

Ở nhà hàng sang trọng nhất của thành phố Lâm, bên trong trang hoàng tinh tế, phong cách nhã nhặn, ngập tràn tiếng dương cầm ngân nga, réo rắt như tiếng suối chảy bên khe núi thật khiến lòng người cảm thấy yên bình.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Bạch Lộ đứng ở cửa nhìn xung quanh một vòng rồi tiến về phía bóng người cạnh cửa sổ.

Ánh nắng buổi chiều từ bên ngoài khung cửa sổ sát đất hắt vào trong thật tuyệt, đọng lại trên chiếc sơ mi trắng của người đó vô cùng đẹp mắt. Anh cầm cốc cà phê màu trắng ngà lên khẽ nhấp một ngụm.

Nhất cử nhất động đều vô cùng tao nhã.

Hình như người đó đang ngắm cảnh ngoài cửa sổ. Bạch Lộ nghiêng đầu chỉ nhìn được nửa khuôn mặt bên của anh, làn da nhẵn mịn trắng bóc rất nổi bật.

Cô vừa đi vừa nghĩ bụng, hôm nay cũng không tệ lắm.

Vòng qua cây xanh trước mặt, toàn bộ gương mặt ấy dần lộ rõ ra trước mắt. Vừa đúng lúc anh quay đầu lại, bốn mắt nhìn nhau, Bạch Lộ ngay lập tức sững người lại.

Người đàn ông này, phong thái có chút quá kiêu ngạo.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Chưa nói đến các đường nét trên mặt vốn đã xuất sắc, đôi mắt đẹp đen nhánh, ánh nhìn như đang ẩn chứa rất nhiều điều khiến người khác khó rời mắt, lại còn như đang lặng nhìn bạn chăm chú, thuần khiết và thẳng thắn.

Không thấy được nhãn hiệu của chiếc sơ mi trắng trên người, nhưng đường cắt may đẹp cùng với chất liệu vải tốt cũng đủ để biết được là hàng đắt tiền. Cổ tay trắng đang đeo một chiếc đồng hồ Patek Philippe.

Toàn thân toát lên mùi vương giả quý tộc.

Bạch Lộ gần như phải nín thở hai giây mới trở lại như ban đầu.

Cô mím môi khéo léo nở một nụ cười, kéo ghế ra ngồi đối diện với anh.

"Thật ngại quá, tôi đến trễ rồi!" Bạch Lộ gật đầu xin lỗi anh, nhân cơ hội đưa mắt nhìn khuôn mặt người đối diện, quan sát thật nhanh vài giây rồi rời mắt đi một cách rất tự nhiên.

Nhìn kĩ, khuôn mặt đó càng không có điểm nào chê được.

Hoàn toàn không hề thua kém những nam idol đang nổi trên truyền hình.

Thậm chí phong thái còn lấn át hơn cả bọn họ nữa.

Đúng là cực phẩm.

Tuy Bạch Lộ là tuýp phụ nữ lãnh đạm, nhưng cũng không kìm nén được khẽ chớp mắt nuốt nước bọt.

"Không sao, tại tôi đến sớm thôi."

Âm thanh thuần phác, trầm thấp, có chút khàn nhẹ, giọng nói nhẹ bẫng nghe có hơi thờ ơ nhưng lại làm cho người khác cảm thấy chân thật, vô cùng tin tưởng.

Bạch Lộ cố gắng nở một nụ cười tươi tỏa nắng, cô chìa tay về phía đối phương, giọng nói trong trẻo dịu dàng.

"Chào anh, tôi là Bạch Lộ, rất vui khi được quen biết anh."

"Cảnh Ngôn, tôi cũng rất vui khi được quen biết cô Bạch."

Các ngón tay với khớp xương rõ ràng, lại thuôn dài trắng muốt nắm nhẹ tay cô. Lúc này Bạch Lộ không còn tâm trạng nào để ngắm nhìn, cô chớp chớp mắt, gần như không tin vào mắt mình hỏi.

"Cảnh Ngôn?"

"Đúng rồi, Cảnh Ngôn." Anh cười khẽ gật đầu, ánh mắt như đang nhìn thấu tâm tư cô, thể hiện sự thành thật và khẳng định.

Bạch Lộ ngẩn ra trong chốc lát, lập tức tỉnh người lại, từ từ buông tay anh ra, nhấc cốc nước trước mặt lên nhấp một ngụm. Khi đặt xuống lại, ánh mắt cô đã trở nên bình tĩnh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!