Có thể là tự anh đơn phương giận, Bạch Lộ chỉ thu dọn đồ về nhà mà thôi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Căn nhà trống vắng không có hơi người, chiếc giường to lạnh lẽo.
Gian bếp ngập tràn mùi thơm thức ăn cũng nguội lạnh.
Mỗi lần khi Cảnh Ngôn mở cửa nhìn thấy phòng khách tối đen chỉ cảm thấy cô đơn, khó chịu.
Lúc trước khi sống một mình hoàn toàn không có cảm giác này mãnh liệt.
Đúng là từ tiết kiệm chuyển sang xa xỉ thì dễ, nhưng khi ngược lại thì rất khó.
Anh không bật đèn, cứ thế mà nằm trên giường, điện thoại vứt tùy ý bên cạnh. Lát sau không kìm được đưa điện thoại lên trước mặt gõ vào màn hình.
"Tối nay em có về không?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Gõ xong thì gửi đi. Cảnh Ngôn nhìn chằm chằm điện thoại.
Bên trên tên lưu là "Bảo bối nhỏ." Ảnh đại diện là tên Bạch Lộ tự viết bằng tay.
Nền trắng chữ đen, phông chữ thanh mảnh chắc chắn, nét phẩy nét mác cứng cáp, phóng khoáng.
Khi còn đi học, cô là một tay viết chữ đẹp, khí chất toát lên từ nét chữ hoàn toàn không giống một cô gái. Cứng cáp, mạnh mẽ, sắc sảo, rõ ràng, rất đẹp.
Tên lưu là anh đòi cô sửa lại.
Mỗi ngày khi hai người làm xong việc nằm trên giường, Cảnh Ngôn bỗng nghịch điện thoại cô, thấy lưu mình là "Cảnh Ngôn" khô khan, cứng nhắc nên không vui lắm.
Thế là đổi tên lưu của cả hai người.
Một là "Cục cưng nhỏ", một là "Bảo bối nhỏ."
Bạch Lộ cuộn lại trong lòng, lườm mắt không nói gì, đôi môi đỏ nhếch lên, ánh mắt long lanh vô cùng quyến rũ.
Vừa nghĩ đến hình ảnh đó, tâm tư Cảnh Ngôn hết rối loạn, đối diện với cái người lề mề không nhắn trả lời, anh thẳng tay vứt điện thoại xuống, lật người ra khỏi giường, cầm lấy đồ ngủ đi vào phòng tắm.
Vừa ra khỏi, việc đầu tiên là anh mở điện thoại. Bạch Lộ đã trả lời lại, vỏn vẹn hai chữ ngắn gọn.
"Không về."
Anh giận đến nỗi vứt điện thoại xuống giường ngay lập tức.
Khi Tần Tử Nhiên gọi điện thoại đến cũng là ngày thứ ba Bạch Lộ về nhà.
Lần trước bởi vì cảnh sát xông vào, cuối cùng không gặp được Triệu Kỳ Minh. Lần này Trần Thiên Hạo mới mở một câu lạc bộ, mời những người có liên quan trong giới đến chung vui.
Nghe nói Triệu Kỳ Minh cũng sẽ đến.
Cảnh Ngôn nhìn quanh căn nhà vắng vẻ, thu dọn đồ lại rồi lái xe đến đó.
Khi anh đến nơi, Triệu Kỳ Minh đã đến rồi. Hai người nói cười hỏi han một lúc thì đi vào vấn đề chính.
"Cái miếng đất ở ngoại ô kia..."
"Miếng đất mà tôi đang nắm trong tay đúng lúc không có việc dùng đến." Triệu Kỳ Minh khẽ cười cắt ngang lời anh, khuôn mặt có hàm ý ngước nhìn Cảnh Ngôn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!