Bên trong chỉ có một chiếc giường, giường chiếu bừa bộn, không một bóng người.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ánh mắt Bạch Lộ căng ra, vị cảnh sát dẫn đầu lập tức mở căn phòng thứ hai, thứ ba,...
Từng căn phòng một bị đá cửa, nhưng ngạc nhiên thay bên trong không hề có một người nào, chỉ có những chiếc giường có thể cho thấy dấu vết có người sinh sống.
"Tôi nói này chú cảnh sát, chúng tôi đều là những công dân tốt tuân thủ luật pháp..." Một giọng nói cà lơ phất phơ ở phía sau vọng lên, Bạch Lộ quay người lại, một người đang được vây quanh ở cửa hành lang.
Anh ta mặc một chiếc sơ mi trắng phong phanh, dáng người cao gầy, mấy tên bắp tay xăm trổ vừa nãy ở bên dưới nghe theo đứng phía sau anh ta.
"Anh nhìn xem, trong sạch nhé." Anh ta nở nụ cười, hai tay chìa ra hai bên tỏ ý, mới chỉ hai giây, ánh mắt bỗng nhiên lại thay đổi, bất ngờ giương cao giọng nói, hung dữ đáng sợ.
"Vậy nên, mẹ kiếp nó rốt cuộc là ai đã bịa đặt vậy! !"
"Ăn nói cho đàng hoàng!" Vị cảnh sát dẫn đầu quở mắng, ánh mắt sắc bén lướt nhìn hai bên, tiếp theo ra hiệu cho mấy vị cảnh sát phía sau.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Lục soát toàn bộ tòa nhà một lần cho tôi."
Họ lục soát toàn bộ Tử Sắc, kết quả vẫn không thu hoạch được gì. Bạch Lộ cầm máy ảnh chán nản ra ngoài, bên tai còn đang vọng lại âm thanh hoảng sợ nhưng vẫn ngập tràn mong đợi trước đó không lâu.
Bạch Lộ cả ngày không được yên ổn, lúc về đến thì Cảnh Ngôn không ở nhà, điện thoại cũng không gửi một tin nhắn. Bạch Lộ tự qua loa nấu mì, ăn xong lên giường nghỉ ngơi sớm.
Cho đến khi ngủ thiếp đi, Cảnh Ngôn vẫn chưa về.
Sáng sớm thức dậy, chỗ nằm bên cạnh vẫn trống trơn. Bạch Lộ trong mơ màng đưa tay ra sờ sờ, bên dưới chăn là một vùng lạnh lẽo.
Cô cau mày lại, đây là lần đầu tiên Cảnh Ngôn không qua đêm ở nhà kể từ khi kết hôn đến nay.
Tắm rửa, súc miệng xong ra ngoài, Bạch Lộ mở điện thoại lướt một vòng Wechat anh, yên tĩnh không có hoạt động nào.
Cô đăm chiêu nghĩ ngợi, dùng một tài khoản khác tìm tên Wechat của anh, mở ra...
Một thanh ngang.
Ôi, Bạch Lộ bật cười chế nhạo, thì ra chú trọng sự riêng tư.
Ngón tay cô dừng lại, khẽ ấn vài cái lên màn hình tìm đến Wechat của Tần Tử Nhiên, mở ra hoạt động đăng tải mười ngày gần nhất.
Trên cùng quả nhiên đúng là có một dòng trạng thái mới, khung hình chín ô, dưới ánh đèn mờ ảo là rượu ngon và người đẹp.
Bạch Lộ mở ra, phóng to hình ảnh xem thật kĩ thì thấy được một bóng dáng quen thuộc ở góc của một tấm ảnh trong số đó.
Cảnh Ngôn cả ngày không liên lạc với cô. Buổi tối khi về nhà lại nhìn thấy người kia đang nằm trên sô pha.
Sơ mi trắng mở hai cúc, đồ vest để bừa trên sàn, chân dài ngoằng buông thõng, cánh tay gác lên mắt.
Chắc là mệt mỏi vì đêm qua thức trắng.
Bạch Lộ để túi xách xuống, thay giày, lấy nguyên liệu từ trong tủ lạnh ra chuẩn bị nấu ăn.
Mãi đến khi thức ăn được dọn lên bàn, Cảnh Ngôn mới mơ màng tỉnh dậy, lau mặt rồi ngồi đối diện với cô.
Cách một cái bàn ăn vừa phải, có thể nhìn thấy rõ ràng hai quầng thâm dưới mắt anh.
"Đêm qua anh đi đâu?" Bạch Lộ đưa đũa cơm vào miệng, hờ hững hỏi. Cảnh Ngôn đang gắp thức ăn, ngừng lại liếc nhìn sang cô, nói tỉnh bơ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!