Chương 13: (Vô Đề)

Giọng nói nhẹ nhàng dỗ cậu gọi chị.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Bạch Tử Hiên dường như có phản ứng với từ này, khẽ ngẩng đầu lên, đôi mắt long lanh đen láy, giọng vừa nhỏ vừa nhẹ gọi cô.

"Chị."

Đây là lần đầu tiên Cảnh Ngôn nghe thấy Bạch Tử Hiên nói chuyện, vừa nghe thấy thì anh không nhịn được siết chặt ngón tay trên vô lăng.

Anh quay đầu lại như có chút khó tin, nhìn thấy khuôn mặt ngập tràn hạnh phúc của Bạch Lộ.

"Hiên Hiên ngoan quá."

Cảnh Ngôn trước giờ chưa từng nhìn thấy dáng vẻ này của Bạch Lộ. Cô luôn thờ ơ, không có quá nhiều cảm xúc, thậm chí cả khi cười với anh, mặt mày chỉ khẽ nhích lên.

Chỉ có khi ở trên giường, mới thấy được dáng vẻ quyến rũ, khóe mắt đỏ lên làm người ta vô cùng phấn khởi.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cảnh Ngôn vô cùng yêu thích dáng vẻ không giống ngày thường của Bạch Lộ.

Vì chỉ có lúc này, cô mới thể hiện ra cảm xúc thật.

Giống như bây giờ.

Xe dừng hẳn ở dưới nhà, lúc hai người đi lên thì Lộ Phi không có nhà, có lẽ là đi siêu thị mua đồ ăn.

Mỗi khi Cảnh Ngôn đến, bà luôn vô cùng niềm nở.

Bạch Tử Hiên ôm đống đồ mới mua chui vào phòng, Bạch Lộ muốn vào giúp cậu nhưng lại bị đuổi ra ngoài.

Cậu che đống đồ lại, ai cũng không được động vào.

Điệu bộ "giữ của" này vô cùng sinh động, Bạch Lộ không nhịn được bật cười thành tiếng, sau đó khom người giúp cậu mang đến cửa.

Vừa quay lại, cả người bị va vào lồng ngực quen thuộc, Cảnh Ngôn im hơi lặng tiếng đứng ngay sau lưng cô.

Bạch Lộ giật mình, muốn đưa tay vùng ra, Cảnh Ngôn đã ôm cô lại, đẩy cô vào căn phòng sát bên.

Tiếng khóa cửa tách tách, sau đó đè Bạch Lộ ra sau cửa hôn cô, hai tay luồn vào vạt dưới chiếc áo len rộng luồn lên trên.

"Đừng ồn, đang là ban ngày đấy..." Bạch Lộ đưa tay đẩy anh ra, Cảnh Ngôn cúi người hôn lên môi cô, câu nói từ chối bị lấp đi giữa hai đôi môi.

Chưa đến vài phút, Bạch Lộ đã bị anh làm cho toàn thân mềm nhũn.

Cảnh Ngôn bế cô đến giường, sau đó đưa tay kéo chiếc cổ áo len rộng ra cho đến khi lộ ra làn da trắng mịn cùng chiếc xương quai xanh.

Không thể chờ được nữa, anh đặt môi lên hôn. Hôn một lúc thì anh lật người Bạch Lộ lại rồi cắn nhẹ mân mê lên lưng cô.

Căn phòng có ánh sáng rọi vào từ cửa sổ, nhìn rõ được mọi ngóc ngách. Khóe mắt Cảnh Ngôn đỏ lên, hít thở mạnh và dồn dập, đôi tay gần như điên cuồng kéo áo quần cô xuống.

"Niễu Niễu..."

"Niễu Niễu." Anh vừa hôn vừa gọi cô, giọng nói trầm ấm, khàn khàn mang theo sự thỉnh cầu và ham muốn một cách rõ rệt.

Bạch Lộ bị anh hành động gấp gáp nên không nhịn được nữa, đưa tay đẩy đầu đang tới tấp hôn lưng cô qua một bên rồi vén vạt áo lên trên.

Quần áo cởi hết ra, để lộ làn da trắng nõn trong ánh đèn mờ tối vô cùng hấp dẫn. Cảnh Ngôn như lao đến đè lên người cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!