Chương 11: (Vô Đề)

"Có muốn hát không?" Ánh mắt anh liếc qua chiếc micro trên bàn trà ra hiệu.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Không." Bạch Lộ quả quyết từ chối.

"Vậy em muốn nghe gì? Anh hát cho em nghe." Cảnh Ngôn cúi người cầm lấy chiếc micro, miệng nở nụ cười làm say đắm lòng người.

"Ừm..." Bạch Lộ trầm ngâm một lát, sau cùng dè dặt mở lời: "Anh cầm tay là được rồi."

Ánh mắt Cảnh Ngôn tràn ngập suy nghĩ sâu xa, nhìn cô hai giây, sau đó rất chậm rãi đứng dậy khỏi sô pha, đi đến bên chiếc máy chọn bài hát.

Ngón tay khẽ chọt vài cái trên màn hình, hình ảnh trước mắt bị đổi ngang, khúc nhạc dạo đầu vang lên.

Bạch Lộ có chút sững sờ, là bài "Tình anh tự nguyện" của Dữu Trừng Khánh, là ca khúc chủ đề trong "Vườn sao băng" đã làm mưa làm gió đại lục rất nhiều năm về trước.

Giọng nam trầm ấm êm tai cất lên, hòa quyện với giai điệu đơn giản dễ nghe trong phút chốc đã kéo người nghe về lại thời điểm ấy.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Nhẹ nhàng, quen thuộc, ca từ, giai điệu lại mang chút ngây ngô.

Làm người khác lập tức cảm nhận được sự ngưỡng mộ khó mà kiềm chế đối với người con gái yêu thương, đồng thời lại mang tâm trạng nhút nhát, tự ti.

Một bài hát tràn ngập tình yêu và sự hồi hộp.

Hiếm khi Cảnh Ngôn có thể hát ra cảm xúc này.

Lại còn hay một cách kì lạ.

Bạch Lộ nhìn người đang cầm micro, trong lòng bỗng thấy vui sướng hẳn lên.

Kết thúc một bài hát, cả căn phòng vang lên tiếng vỗ tay khen ngợi nhiệt liệt, trong đó Trần Thiên Hạo nói to nhất.

"Cảnh Thiếu hiếm khi muốn hát, các vị đang ngồi đây hôm nay xem như được mở mang tầm mắt rồi."

"Chỉ e là nhờ phúc của ai kia." Tần Tử Nhiên nháy mắt nhìn Bạch Lộ.

Cảnh Ngôn cúi đầu cười, cầm micro bước đến ngồi xuống cạnh Bạch Lộ, đưa tay ôm eo cô, dáng vẻ thanh nhàn dựa lưng ra sô pha, đôi chân dài miên man không có chỗ để tiện gập lại trên mặt nền.

Đến bài hát tiếp theo.

Đây là bài tiếng Quảng Đông.

"Beyond thích anh."

Bạch Lộ nhìn người bên cạnh, Cảnh Ngôn mắt sáng long lanh, ẩn chứa nụ cười nhìn cô.

"Mưa phùn mang theo gió ướt đẫm con đường hoàng hôn."

"Gạt đi nước mưa, đôi mắt vô cớ ngước lên."

Tiếng hát từ từ cất lên, giọng gần giống với bài hát đầu, lại còn phát âm đúng chuẩn giọng Quảng Đông cực kỳ hay.

Có một sức hấp dẫn đặc biệt hơn so với khi bình thường nói tiếng phổ thông.

Giọng hát dần đến đoạn cao trào.

"Thích anh."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!