Cảnh Ngôn đi xã giao rất nhiều, nhưng lần nào cũng nói trước với Bạch Lộ, một tuần có khoảng ba ngày ở nhà ăn cơm.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Gần đây, mỗi ngày Bạch Lộ đều tan làm đúng giờ về nấu cơm.
Lộ Phi cũng giữ đúng lời hứa của bà, giảm bớt những buổi tụ họp kết bạn bên ngoài, dành nhiều thời gian ở nhà chăm sóc Bạch Tử Hiên.
Đây là điều kiện Bạch Lộ đưa ra với bà trước khi kết hôn.
Cuộc sống hầu như không thay đổi quá nhiều, mà hình như lại dần trở nên tốt hơn.
Không bao lâu đã đến Tết, Bạch Lộ về nhà họ Cảnh ăn Tết, ban đêm pháo hoa nổ trên bầu trời tối đen, sắc màu rực rỡ.
Cùng nhau ăn bữa cơm đoàn tụ, ông bà Cảnh ở sô pha xem chương trình đêm xuân, Bạch Lộ và Cảnh Ngôn cùng ngồi bên cạnh.
Giọng nói rõ ràng, ấm áp của người chủ trì vang lên, điện thoại của người bên cạnh cũng không ngừng phát ra tiếng "ting ting".
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cảnh Ngôn miệng nở nụ cười, uể oải dựa lưng trên sô pha bấm điện thoại.
Bạch Lộ liếc nhìn anh không nói lời nào.
Một lát sau, Cảnh Ngôn tiến đến gần, khẽ nói bên tai cô.
"Bọn Tần Tử Nhiên tổ chức chơi bài, em có muốn ra ngoài chơi một lát không?"
"Anh muốn đi chứ gì?" Bạch Lộ nghiêng mắt liếc anh.
Cảnh Ngôn nhích mày cười, ra vẻ "biết rồi còn hỏi."
"Được thôi." Bạch Lộ gật đầu, không có nhiều biểu cảm.
Cảnh Ngôn xin phép hai người lớn: "Ba, mẹ, Tần Tử Nhiên gọi con đến chơi, con dẫn Bạch Lộ theo cùng nhé."
Điệu bộ hai người rõ ràng đã quá quen với chuyện này. Ông Cảnh gật đầu mắt không rời khỏi tivi, bà Cảnh quay sang dặn dò vài câu: "Về sớm đấy, đi đường cẩn thận."
Cảnh Ngôn gật đầu, cầm áo khoác của Bạch Lộ lên rồi ôm cô đi ra cửa.
Lần này đi là xem vận may của năm. Bên ngoài bảo vệ nghiêm ngặt, chiếc xe riêng bóng loáng vừa dừng lại bên cửa, Cảnh Ngôn quăng chiếc chìa khóa trong tay cho người gác cửa ra đón rồi kéo Bạch Lộ đi vào thẳng một hơi.
Bên trong cánh cửa như một thế giới khác.
Một đại sảnh có thể nói là nguy nga lộng lẫy, thảm đỏ trải dài cả đường đi phía trước, không hề nghe ra tiếng bước chân, người ra vào căn phòng lớn rực rỡ sắc màu náo nhiệt lạ thường.
Đêm giao thừa ở đây vẫn rộn rã tiếng người.
Cảnh Ngôn kéo Bạch Lộ đi thẳng vào, băng qua đại sảnh, bước thẳng đến thang cuốn. Mọi vật bên dưới đều dần thu nhỏ lại, cảnh sắc tráng lệ nguy nga biến thành một hình ảnh thu nhỏ.
Bạch Lộ bị Cảnh Ngôn ôm đến ngồi ở ghế đầu trên cùng. Khi nhân viên phục vụ khom người mở cửa ra, Bạch Lộ ngước mắt nhìn lên con số bên trên.
Tám số tám.
Là điều may mắn.
Không gian bên trong rất rộng, nhưng bởi vì có nhiều người nên vẫn có chút chật chội.
Nhìn thấy bóng dáng Cảnh Ngôn, trong nhóm người đang tụ tập vui vẻ lập tức vang lên vài tiếng chào hỏi niềm nở.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!