Hồng Hổ của Hải Nhật ngửa mặt lên trời gầm lớn rồi giống như một mũi tên lửa phóng thẳng tới Tiểu Kim. Tiểu Kim có chút sợ hãi, nó tự gia cấp cho mình một Quang Lăng Thuẫn, sau đó không ngừng phóng ra Tiễn Quang ngăn chặn bước tiến của Hồng Hổ.
Không xong rồi, ta lập tức cảm thấy Tiểu Kim đang gặp nguy hiểm và sợ hãi trong lòng của nó.
"Tiểu Kim, mau trở về" Ta muốn triệu hồi Tiểu Kim nhưng đã không kịp nữa rồi.
Tiễn Quang của Tiểu Kim dường như chỉ đủ để gãi ngứa cho Hồng Hổ. Hồng Hổ căn bản là không để ý tới, lúc này Tiểu Kim nghe được lệnh triệu hồi của ta lập tức di chuyển lại bên người ta. Nhưng hồng hổ đã không cho nó có cái cơ hội đó.
Khi nó vừa định di chuyển thì đã bị Hồng Hổ nhả ra vòng lửa trói trụ khiến Tiểu Kim không thể di chuyển.
Hồng Hổ công kích về phía Tiểu Kim không hề thương xót, liên tục thả ra ba hỏa hệ trung cấp ma pháp. Nhận thấy nguy hiểm của Tiểu Kim, ta lần đầu tiên cảm thấy Tiểu Kim đối với ta trọng yếu như thế nào.
Mặc dù thời gian chúng ta ở với nhau không lâu, cũng chỉ có mấy tháng nhưng nó đã giống như thân nhân của ta vậy.
Không được!
Ta điên cuồng hét lên.
Ta tụ tập toàn bộ pháp lực còn thừa gia cấp cho Tiểu Kim một quang lăng thuẫn. Nhưng lượng pháp lực còn lại của ta có bao nhiêu tác dụng nữa đây.
Chính lúc này Hải Nhật cũng phát hiện ra Hồng Hổ không bình thường.
"Hồng Hồng, trở về mau". Hắn vội vạ muốn triệu hoán Hồng Hổ trở lại. Hồng hổ chần chừa một lát nhưng rồi không chút do dự lại nhắm về phía Tiểu Kim.
Hồng hổ không hề nương tay, phát ra ma pháp công kích tới Tiểu Kim. Tiểu Kim chỉ kịp kêu ra một tiếng kêu non nớt rồi bị hỏa diễm thôn tính.
Tiểu Kim.
Ta kêu lên một tiếng đau đớn, nhưng chẳng thể có tác dụng gì.
Tất cả mọi người đang bảo trì kết giới đều sợ ngây người, không ngờ trận đấu chốc lát đã trở thành một trận giết chóc.
Lão đại. Bởi vì kết giới được giải khai, gặp lại nguy hiểm của ta Mã Khắc trùng tới công kích Hồng Hổ, nhưng hắn cũng chậm mất một bước, Tiểu Kim đã bị liệt hỏa bao trùm mất rồi.
Oa! ta thổ ra một ngụm máu tươi. Tiểu Kim.
"Hải Nhật, ngươi quá ác độc, dù ta có theo đuổi muội muội ngươi nhưng ngươi cũng không cần phải như vậy chứ." Mã Khắc hướng Hải Nhật tức giận nói.
"Không, không phải ta, hồng hồng không nghe lời của ta. Hồng hồng mau trở lại." Có thể Hồng Hổ cảm giác được Tiểu Kim đã chết rồi vì thế lúc này trở lại bên người của Hải Nhật.
Tất cả mọi người đều choáng váng, vì mỗi người đều biết huyễn thú đối với chủ nhân có ý nghĩa ra sao. Huyễn thú chết đi đối với chủ nhân là một đả kích vô cùng lớn lao.
Ta lại thổ ra một ngụm máu nữa, trước mắt tối sầm, ngất đi......
"Tiểu Kim, Tiểu Kim, ngươi đừng chết!" Ta bừng tỉnh khỏi ác mộng, bên cạnh đang có rất nhiều người. Ánh mắt ta đã ngốc trệ.
"Tiểu Kim, Tiểu Kim ở chỗ nào, các ngươi trả lại Tiểu Kim cho ta." Ta kêu lên với mọi người đang bất lực nhìn ở xung quanh.
"Lão đại, ngươi đừng đau khổ quá, Tiểu Kim nó đã..." Mã Khắc cúi đầu.
"Không, Tiểu Kim không thể chết được, không thể."
"Huyễn Thú của ngươi đã trưởng thành rồi, đều trách ta không tốt, phái xuất hồng hồng. Cấp bậc hình huyễn thú nếu gặp trưởng thành hình huyễn thú sẽ lập tức công kích." Hải Nhạt bây giờ không còn cái khí thế hiêu trương của hắn như trước, hắn cúi cái đầu cao ngạo của hắn xuống nói.
Ta quay đầu nhìn hải nhật,
"ngươi, là ngươi, ngươi trả lại Tiểu Kim cho ta."
"Xin lỗi, ta cũng không muốn như thế. Ngươi cố gắng bảo trọng, nếu từ nay về sau có việc gì thì có thể tới tìm ta nói chuyện."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!