Chương 38: Bạn học

Thừa Phong luôn nhanh chân hơn người khác một bước. Khi các tân sinh viên lần lượt thoát khỏi hệ thống, muốn tìm cô để bàn luận về triết lý cuộc sống, cô đã nhanh chóng hớn hở rời khỏi tòa nhà giảng dạy.

Giáo quan đã soạn trước cả đống lý lẽ, chuẩn bị khuyên nhủ cô một cách tế nhị để cô sửa đổi câu tuyên bố của mình, nhưng khi gặp cô, ông đột nhiên đổi ý.

Bọn thua trận của Quân đoàn 1 mà còn dám hái sao trên trời thì đầu bảng của Liên Đại có hoài bão lớn một chút thì có gì sai?

Cầm trong tay bảng điểm huấn luyện đã xuất ra, giáo quan băng qua đường, đi vào khu sinh hoạt. Khi ngẩng lên từ màn hình quang não, ông nhìn thấy Hạng Vân Gian, người lao động miễn phí xuất sắc nhất của Liên Đại.

Anh mặc một chiếc áo phông đen đơn giản, chân đi dép lê, bước đi chậm rãi. Nổi bật nhất là con cú trắng nhỏ anh đang cầm trong tay trái.

Giáo quan tiếp cận từ phía sau, nghe thấy Hạng Vân Gian hỏi với vẻ đầy hứng thú: "Mày có hội chứng ám ảnh gắn bó như chim non không?"

Con cú bị anh nắm cổ, cố gắng vỗ cánh nhưng không thành công. Đôi mắt tròn xoe nhìn quanh khiến nó trông vừa ngốc nghếch vừa hài hước. Nó trả lời: "Người máy không có chức năng đó."

Giáo quan cảm thấy đoạn đối thoại này thật sự có chút quen thuộc.

"Bây giờ mày là một con chim," Hạng Vân Gian nói, "Mày có thể làm được."

Con cú nhỏ phát âm có chút ngắt quãng, khiến mọi lời chế nhạo của nó đều mang theo hiệu ứng gây ức chế tự động: "Ngài đang nói về nằm mơ à, thưa ngài?"

Đương nhiên, một người máy trí tuệ thông thường không nên có những chức năng như thế này.

Hạng Vân Gian nhấc nó lên một chút, mắt liếc xuống, cười khẩy: "Tao nghĩ mày hẳn là rất quen thuộc với quy trình tiêu hủy người máy đấy."

Con cú nhỏ đáp lại: "Rất tiếc, thưa ngài. Mã nguồn của tôi được hoàn thành cách đây hơn một trăm năm. Trong cơ sở dữ liệu hiện tại không có bất kỳ tài liệu nào về quy trình tiêu hủy lõi. Ngài có muốn tôi gợi ý các nội dung như "Ba địa điểm tiêu tiền không thể bỏ qua", "Gọt táo không đứt vỏ", hay "Cách phát âm chính xác trong tiếng Trung" không?"

Giáo quan bất giác "hửm" một tiếng. Không biết nên phàn nàn về sở thích kỳ lạ của Hạng Vân Gian, ngay cả với robot trí tuệ cũng phải trêu đùa một chút hay nên khen ngợi cơ sở dữ liệu của con robot này thật độc đáo và kỳ lạ đây.

Hạng Vân Gian khẽ cười lạnh.

Anh nghĩ may mà con người máy chiến đấu này bị hỏng sớm, nếu không, Thừa Phong có lẽ đã lệch lạc thành một cái cây mọc nghiêng rồi.

Anh hơi do dự, không biết có nên trả lại món đồ nhỏ này cho Thừa Phong không.

Khi đến trước ký túc xá nữ sinh, Hạng Vân Gian dừng lại, đặt con cú xuống đất. Đang định dùng mũi chân đá nó một cái thì con chim trắng nhỏ đã lao đi "tách tách tách", chạy như bay về phía tự do.

Giáo quan: "…"

"Đồng chí, thả robot trí tuệ vào ký túc xá nữ sinh là phạm pháp đấy." Ông đặt tay lên vai trái của Hạng Vân Gian, nói: "Cậu như vậy là tôi phải bắt cậu rồi."

Hạng Vân Gian quay đầu lại, ngón tay cái chỉ vào trong, nói: "Em không dạy nó ngoan ngoãn hiếu thảo đến thế này. Rõ ràng đây là đồ của Thừa Phong mà."

Thừa Phong đang nằm trên giường xem lại bộ sưu tập các trận đấu cơ giáp năm ngoái. Trong âm thanh của pháo đạn bắn qua lại, bỗng xuất hiện vài tiếng gõ nhịp nhàng.

Cô bước ra mở cửa, không thấy ai cả. Đang thò đầu ra ngoài nhìn quanh thì chân phải bị một thứ gì đó va vào.

Cô cúi đầu xuống, nhìn thấy con cú nhỏ vừa gây chuyện. Nó điềm nhiên bước ngang qua người cô, tiến vào phòng, chọn một góc rồi ụp cái mông xuống, chuyển sang chế độ chờ.

Thừa Phong hít một hơi, đi theo nó vào trong, cúi xuống nghiên cứu nó thật kỹ. Thấy nó nhắm mắt, im thin thít, cô đưa tay chọc vào đầu nó.

"Ê?"

Khi một ảo tưởng nào đó bỗng trở nên sống động, Thừa Phong nhận ra hệ thống ngôn ngữ hiện tại của cô không đủ để diễn tả cảm xúc này.

Có thể là sự phấn khích tột độ, cũng có thể là những cảm xúc khác hòa trộn. Dù gì đi nữa, trong suốt 18 năm qua, cô hiếm khi trải qua điều gì tương tự như vậy.

Nếu phải miêu tả, cảm giác đó có lẽ giống như pháo hoa nở rộ trên mặt hồ yên tĩnh, ánh sáng rực rỡ vương vãi cả bầu trời lẫn mặt nước.

Trong khoảnh khắc ấy, thế giới này dường như đạt tới một vẻ đẹp hoàn mỹ không tì vết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!