Lần này Liên Quân đúng là tan tác thê thảm, nhưng thê thảm nhất không phải là số lượng binh lính họ mất đi.
Tổng Chỉ huy Liên Quân phân tích hùng hồn như viết luận văn đại học, cuối cùng lại "hoàn thành xuất sắc" việc cống nạp mạng của mình. Tin tức này lập tức leo lên bảng xếp hạng "Những pha ngáo nhất năm" ở Tam Diêu, đã vậy còn được truyền đi khắp các căn cứ khác khiến Chỉ huy của Quân đoàn 2 vốn đang ủ rũ vì thất bại liền cảm thấy được an ủi sâu sắc.
Chỉ có những người đồng cảnh ngộ mới là đồng minh chân chính!
Đồng minh càng thảm, tình cảm càng bền!
Từ nay trở đi, Liên Quân chính thức trở thành gia đình của họ.
Chỉ huy Quân đoàn 2 lập tức nhiệt tình tung cành ô liu về phía "người nhà".
Lúc này, tàn quân Liên Quân bơ phờ vừa trở về đang sắp xếp đội hình ở cổng căn cứ. Phó Chỉ huy thì bận rộn kiểm kê thương vong, trấn an tinh thần binh sĩ rồi gấp rút bầu chọn Tổng Chỉ huy mới. Họ hoàn toàn không có thời gian để ý đến nhóm Quân đoàn 2 đang đứng xem kịch.
"Thật lòng tôi rất đồng cảm với các cậu." Chỉ huy Quân đoàn 2 nói với vẻ mặt hết sức chân thành, kèm theo vài cái gật đầu đầy giả tạo, "Đây không phải điều tôi muốn thấy!"
Nói dối không chớp mắt, nụ cười còn chưa kịp giếm nữa!
Cậu ta tiến đến, vỗ vai Phó Chỉ huy Liên Quân, nhe răng nói: "Tôi hiểu cảm giác của cậu. Đồng cảm thật mà!"
Biểu cảm nửa cười nửa không, hài hước nhưng đậm chất châm chọc.
Phó Chỉ huy Liên Quân cuối cùng chịu không nổi, đuổi người đi: "Cút! Đang bận!"
Chỉ huy Quân đoàn 2 nghiêm túc lại, gật gù: "Tôi đã nhắc các cậu rồi mà. Đội 3 ở tuyến ba của Liên Đại rất gian xảo. Sao các cậu cứ thích chọn đường tầm thường thế?"
Phó Chỉ huy âm thầm phản bác, đó mà gọi là đường tầm thường à?!
Nhưng nghĩ lại thì đúng thật, vô liêm sỉ chính là phong cách quen thuộc nhất của bọn họ mà.
Mặt cậu ta đen thêm mấy tông.
Trong khi đó, các khán giả xem trực tiếp qua mạng chỉ tay cười nắc nẻ khi máy quay lia qua gương mặt non nớt của các binh sĩ Liên Quân. Họ không đồng cảm nổi, chỉ chăm chăm cười ở phần bình luận.
[Không biết Liên Đại thắng ba lần kiểu gì, nhưng Liên Quân thua kiểu gì thì giờ tôi rõ rồi.]
[Giáo quan của Liên Quân nên dạy họ bớt tự tin lại. Đâu phải ai cũng nể mặt họ chứ!]
[Ò e í e bác sĩ đây, chẩn đoán nhanh: Bệnh nhân chết vì toan tính quá đà.]
[Cô gái nhỏ ở Liên Đại giỏi ghê, phán đoán chuẩn, quyết định dứt khoát, đội còn rất đoàn kết, chẳng ai dám giở trò.]
[Dễ hiểu thôi, quân đội nào mà không sùng bái kẻ mạnh?]
[Chỉ mình tôi thấy họ điên à? Liên Đại vốn đã là mục tiêu cả bản đồ, giờ chọc thêm ba phe. Họ định chịu cả bản đồ vây đánh chắc?]
[Cậu nói vậy thì tôi hỏi nhé, ngọt ngào với Liên Quân một chút thì họ sẽ bỏ qua sao? Đừng có mơ giữa ban ngày!]
[Có thể sẽ có lúc cần phải mạo hiểm, nhưng một lần mạnh mẽ lại có thể tạo ra sức mạnh to lớn dài hạn mà! Liên Đại xông lên!]
——
Sau một hồi tấu hài, Liên Quân đã chọn được Chỉ huy mới. Quân đoàn 1 cũng gia nhập kênh liên lạc của họ. Ba phe liên kết rồi ngay lập tức lên kế hoạch hợp tác.
Bỗng nhiên Chỉ huy Quân đoàn 2 hắng giọng hùng hồn: "Chúng ta đã rút ra được bài học đau đớn này, chúng ta phải càng thêm đoàn kết hơn. Liên Đại bá đạo như vậy sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu! Hãy cùng chấm dứt sự ngông cuồng của họ đê!"
Nghe vậy, Chỉ huy Quân đoàn 1 không nhịn được buột miệng chửi tục. Ai thèm nghe bài diễn văn của cậu ta chứ. Cậu mạnh mẽ chuyển chủ đề: "Đừng có dò xét nhau nữa. Cứ lề mề thế này, để Liên Đại xem chúng ta như khỉ mà đùa giỡn à?"
"Mỗi phe cử 50 người tấn công phối hợp. Quân đoàn 2 quấy rối từ một phía khác, đồng thời phòng ngừa Liên Đại nhận viện trợ. Mục tiêu là chia rẽ lực lượng đối phương và phá vỡ phòng tuyến. Nếu không lấy được mạng thì phá hủy căn cứ, tiêu diệt NPC, hủy mọi vật tư của họ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!