Chương 16: Kiểm tra sức khoẻ

Phi thuyền hạ cánh, gió nóng từ động cơ phả qua người Thừa Phong, suýt chút nữa hất bay chiếc mũ trên đầu cô.

Cô vội vàng lùi lại vài bước, núp sau lưng Hạng Vân Gian.

Phía trước cách cô vài chục mét, một đám thanh niên bỗng reo hò ầm ĩ, sau khi nhận được tín hiệu thông hành thì lập tức ùa lên như ong vỡ tổ.

Lần này đến tiếp đón tân sinh viên có tổ y tế, tổ hành chính cùng một nhóm kỹ thuật viên và nhân viên vận hành tàu.

Sau khi hệ thống của Liên Đại hoàn tất xác nhận thủ tục nhập học cho tất cả, phi thuyền mới tiếp tục khởi hành. Theo kế hoạch, bọn họ sẽ ở lại sao Chiến Hậu khoảng một đến hai ngày.

Giấy tờ của Thừa Phong khá phức tạp, cô là người không hộ khẩu hợp pháp nên cần kiểm tra lý lịch kỹ lưỡng. Ngoài ra, dù người máy chiến đấu đã bị vô hiệu hóa phần lõi nhưng vẫn bị đánh giá là có nguy cơ tiềm ẩn, cần trải qua quá trình kiểm tra nghiêm ngặt.

Hạng Vân Gian mang hành lý của Thừa Phong đến khu vực kiểm tra an ninh, chào hỏi vài nhân viên rồi đi trước lên tàu, sắp xếp chỗ ở cho cô.

Bên trong khoang tàu, trang bị được thiết kế tinh xảo, trong mắt Thừa Phong có thể xem là sang trọng. Khắp nơi đều là những thiết bị điện tử tiên tiến và các bộ phận tinh vi.

Thừa Phong bước đi chậm rãi, vừa đi vừa dừng, chăm chú đọc các ký hiệu trên nút bấm, tò mò trước những sản phẩm công nghệ hiện đại của Liên minh.

Nhưng chưa kịp khám phá kỹ thuật nối tàu của Liên minh, Giang Lâm Hạ đã mất kiên nhẫn xách cổ áo cô, kéo vào hành lang.

"Nhóc sẽ ở phòng này, ngay cạnh bọn anh." Hạng Vân Gian tháo tấm thẻ trên cửa, đưa cho cô, "Cần gì thì cứ gọi người. Không biết dùng thiết bị nào thì hỏi bọn anh, hoặc tìm nhân viên trên tàu. Lát nữa anh sẽ bảo họ mang sơ đồ đến để nhóc biết nhà ăn và phòng y tế ở đâu."

Phòng Thừa Phong ở là một phần trong căn suite* lớn, bên trái là phòng cô, ở giữa là phòng khách rộng rãi.

(*) Được mệnh danh là loại phòng cao cấp bậc nhất trong khách sạn 4-5 sao.

"Người máy chiến đấu sẽ tạm thời được bọn anh giữ, về đến Liên minh sẽ trả lại nhóc." Hạng Vân Gian đặt vali da của cô ở cửa, "Đồ của nhóc đây."

Thừa Phong gật đầu.

Hạng Vân Gian cùng những người khác vẫn phải đi trả lại thiết bị huấn luyện nên để cô ở lại phòng một mình.

Trong phòng thoang thoảng mùi hương hoa dịu nhẹ. Thừa Phong không biết đó là loại hoa gì, chỉ thấy mùi hương dễ chịu này chắc chắn phải đến từ một loài hoa nào đó.

Cô đứng trước bảng điều khiển, nghiên cứu các chức năng.

Hệ thống cảm ứng này không có chữ, chỉ toàn là biểu tượng. Thừa Phong nhìn mà không dám chắc lắm lắm.

Không lâu sau, có tiếng gõ cửa.

Cô nhanh chân ra mở, qua khe cửa dần mở rộng, một người đàn ông cao lớn, điển trai hiện ra trước mắt.

Người đó vắt một chiếc áo blouse trắng trên tay, xách theo một túi màu đen. Trên người mặc bộ vest màu xám, áo sơ mi được ủi phẳng phiu đến từng nếp gấp. Khí chất của anh ta toát lên sự trầm tĩnh, ôn hòa khác biệt rõ ràng so với Hạng Vân Gian và đám bạn.

Ánh mắt Thừa Phong từ dưới đất dần dần nhìn lên, có chút mơ hồ nhận ra ngay cả chân anh ta còn cao hơn cả cô.

Bác sĩ Lâm hạ ánh mắt xuống, nhìn cô bé đang ngẩng đầu kinh ngạc, cuối cùng còn chớp chớp mắt nhìn mình. Anh ta bật cười: "Thừa Phong đúng không?"

Thừa Phong gật đầu.

Nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn này, bác sĩ Lâm cảm thấy rất hài lòng.

Đúng là hiếm như nhặt được vàng trong ngày mưa.

Bác sĩ Lâm hỏi: "Em muốn nghỉ ngơi trước hay đi khám sức khỏe trước?"

Thừa Phong không trả lời.

Anh ta lại bổ sung: "Đến khu khám sức khỏe đông người lắm."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!