Chương 14: Kết thúc

Lúc Giang Lâm Hạ nhấn vào đoạn video, trong lòng anh đã cảm thấy không ổn. 

Ngay khi tín hiệu kết nối, trên màn hình xuất hiện gương mặt phóng to với biểu cảm đầy khó chịu của giáo quan. 

Ông ghé sát mũi vào quang não, khóe miệng nở nụ cười lạnh, ánh mắt như muốn truyền đạt sự "quan tâm" dành cho họ: Ăn uống cho đầy đủ đi, ngày tháng sau không còn nhiều nữa đâu. 

Giang Lâm Hạ vô thức nuốt nước bọt, điều chỉnh tư thế ngồi ngay ngắn hơn, tỏ ra cực kỳ nghiêm túc để chuẩn bị tiếp nhận sự dạy dỗ từ ông.

Giáo quan gằn giọng hỏi: "Cậu vừa làm cái quái gì đấy?" 

Giang Lâm Hạ dè dặt đáp: "Duy… duy trì trật tự ạ?" 

"Duy trì cái mẹ cậu…" Giáo quan đang lớn giọng mắng thì khựng lại, lấy quang não ra xa, quay đầu nhìn các lãnh đạo phía sau rồi nuốt ngược lời nói vào bụng. 

Cơn giận không có chỗ phát tiết, ông trút hết lên Giang Lâm Hạ. Ánh mắt sắc như dao nhìn chằm chằm vào màn hình, tay làm động tác bắn vào đầu, từ kẽ răng gằn ra từng chữ: "Chờ cậu về tôi dạy dỗ lại sau!" 

Giang Lâm Hạ: "…"  Sao Chiến Hậu mặt nào cũng tốt, chỉ không biết di cư có khó không. 

Giáo quan lúc này chẳng muốn nói gì ngoài chửi mắng, trực tiếp chuyển giao diện sang kênh diễn tập để họ tự ngẫm lại. 

Giang Lâm Hạ và Nghiêm Thận cùng ghé lại, dùng góc nhìn của bên thứ ba xem lại đoạn video tổng hợp chiến trường, tua nhanh qua các cảnh quay. 

Từ khi giáo quan yêu cầu Thừa Phong đổi phe, sắc mặt cả hai bắt đầu trở nên không ổn. 

Khi biết bản thân mai phục đã bị lộ như đang "khỏa thân" ngoài đường, còn bị Thừa Phong đuổi theo. Nghiêm Thận hơi ngửa người ra sau, trên mặt là vẻ kinh hoàng xen lẫn tổn thương sâu sắc, đến mức quên cả khép miệng. 

Giang Lâm Hạ liếc mắt nhìn phản ứng của đồng đội, thấy anh còn thảm hại hơn mình, cảm giác ít nhiều cũng được an ủi. 

Tiếng giáo quan lại vang lên ngoài khung hình: "Làm sao mà các cậu có thể khinh địch đến thế? Thừa Phong một mình thôi đã hạ gục cả bốn người các cậu, mà nó mới bao nhiêu tuổi chứ?" 

Nghiêm Thận: "Éc…" 

Giáo quan tiếp tục tấn công: "Nghiêm Thận bị loại xong, các cậu vẫn không cảnh giác hơn sao? Giang Lâm Hạ, cậu quá tự mãn rồi phải không? Uống mấy ly rượu rồi ra chiến trường à? Có phải thấy như đang mơ không?" 

Quả thật rất giống mơ.

Giang Lâm Hạ than thở: "Nhưng làm sao em biết nhóc ấy là Chỉ huy loại B chứ! Em cứ tưởng ẻm chỉ là Chiến binh điều khiển cơ giáp thủ công thôi. Mọi người không được dùng thiết bị định vị, vậy mà ẻm lại như mở hack." 

Giảng viên khoa Cơ giáp thủ công quay phắt đầu lại, ngắt lời anh: "Thằng nhóc kia, khách quan chút đi, ăn nói phải thận trọng! Ai bảo với cậu em ấy là Chỉ huy loại B?" 

Giọng nói thô ráp mang theo vẻ đe dọa rõ rệt khiến Giang Lâm Hạ như cảm nhận được những giọt nước bọt bắn ra qua không gian, lập tức nhắm mắt im lặng, không dám nói thêm. 

Hôm nay làm sao thế này? Anh chuyên đi đạp phải mìn à?

Cuộc sống của mấy ông trung niên này phức tạp thật.

Nghiêm Thận vẫn chăm chú xem video diễn tập. Thấy tiến trình đã tua nhanh đến cảnh Giang Lâm Hạ bị loại, anh khẽ huých tay đồng đội, nhắc nhở anh chú ý vào video. 

Trong khoảng thời gian tập hợp, bất kể góc nhìn của ai, mọi thứ đều rất hỗn loạn. 

Chuyên viên phân tích rút bản đồ lớn ra, dùng ngôi sao vàng để biểu thị đồng đội của Thừa Phong, các điểm trắng biểu thị các thí sinh khác, và một điểm đỏ rực biểu thị Thừa Phong. 

Nhóm ba người của Hạng Vân Gian được đánh dấu bằng ký hiệu nổi bật như món ăn ngon đang được bày ra. 

Giang Lâm Hạ nhìn cách chọn biểu tượng đã cảm thấy những người đánh giá này thật thiên vị. 

Bọn họ thiên vị một cách lộ liễu. 

Anh xoa mặt mạnh một cái, tập trung xem video. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!