Lâm Viễn và Snow cùng đi tới nơi hướng dẫn cho tân sinh, đưa hành lý tùy thân mang theo lên trên một băng chuyền dài, sau đó xoay người đi báo danh. Nơi tân sinh báo danh là một tòa nhà lớn màu trắng, bởi vì hệ chỉ huy và viện y học không cùng một chỗ, Lâm Viễn vội vàng xin số điện thoại của Snow, cười nói.
"Snow, về sau thường xuyên liên hệ a!"
"Ừ."
Snow gật gật đầu, xoay người đến viện y học báo danh, Lâm Viễn cũng đi tới hệ chỉ huy.
Nơi báo danh của tân sinh hệ chỉ huy được chia thành năm trạm, bao gồm đăng kí và thẩm tra tư liệu học sinh, kiểm tra cơ bản thân thể và trắc lượng số liệu, kiểm tra và đo lường huyết thanh, thí nghiệm tâm lý, phiền toái nhất chính là thí nghiệm thể năng, còn mệt hơn so với chạy Marathon trong trường.
Qua hơn một giờ vất vả, Lâm Viễn mới thở hồng hộc đi đến chỗ gửi hành lý lấy đồ của mình, đáy lòng không khỏi thấp thỏm, chung quy việc giấu Hobbit ở trong rương hành lý, vạn nhất bị phát hiện không biết sẽ bị xử lý thế nào.
Báo tên mình với người máy phát hành lý, rương đồ quen thuộc rất nhanh liền chạy lại theo băng chuyền, vẫn bị khóa kín, hiển nhiên vừa rồi lúc kiểm tra xem xét không hề phát hiện ra vấn đề.
Lúc này Lâm Viễn mới nhẹ nhàng thở ra, vội vàng kéo hành lý đi về ký túc xá.
Tới ký túc xá quét thẻ vào cửa, trong lòng Lâm Viễn nhịn không được kêu lên sợ hãi – điều kiện chỗ này cũng quá tốt đi!
Ký túc xá có diện tích rất lớn như một nhà chung cư, bao gồm bốn phòng ngủ độc lập cùng với phòng khách và phòng ăn, trong phòng ăn có bàn ăn và bốn chiếc ghế, phòng khách còn có một chiếc sopha lớn mềm mại, được quét tước vô cùng sạch sẽ, xuyên qua phòng khách là khung cửa sổ lớn sát đất có thể nhìn thấy toàn cảnh trường học, ánh sáng tràn ngập trong căn phòng.
Trong ký túc xá không có người, bốn phòng ngủ đều mở cửa.
Bốn phòng ngủ đều có kết cấu giống nhau, Lâm Viễn liền chọn một gian bên trái đi vào.
Đặt giữa phòng là một chiếc giường rộng hai mét có thể nằm bên trên tự do lăn qua lăn lại, bên cạnh còn có tủ quần áo cảm ứng tự động, trên bàn học là quang điện não được trang bị thống nhất của trường học.
Điều kiện như vậy, quả thực chính là đãi ngộ xa hoa cấp năm sao a!
Đúng lúc ký túc xá không có ai, Lâm Viễn vội vàng mở rương hành lý ra tìm Hobbit, tìm nửa ngày mới phát hiện tiểu Hobbit cuộn mình thành một viên cầu nho nhỏ xù lông, núp trong một chiếc áo lông trắng của Lâm Viễn, ngụy trang bản thân thành một bộ phận của áo.
Chẳng trách vừa rồi lúc laser kiểm tra rương hành lý không bị phát hiện, hiển nhiên, người máy laser trí năng xem xét qua loa bên trong tưởng rằng nó chỉ là một chiếc áo lông xù.
Hobbit tựa hồ nhận ra khí tức của chủ nhân, lập tức thò đầu ra từ trong áo, thấy Lâm Viễn, hưng phấn mà bổ nhào vào trong lòng cậu, dùng hai má cọ cọ vào cằm cậu.
Lâm Viễn cười ôm lấy nó.
"Hobbit, mày thật thông minh! Vừa rồi không bị phát hiện đi?"
Hobbit kiêu ngạo gật gật đầu.
Lâm Viễn nhỏ giọng nói.
"Tao lén lút mang mày vào đây, không biết có trái với nội quy trường hay không. Bình thường mày trốn ở trong phòng tao, vạn nhất có người tiến vào mày nhớ chui vào trong tủ quần áo, mỗi ngày tao sẽ mang đồ ăn đến, có được không?"
Hobbit hưng phấn gật đầu.
Lâm Viễn sờ lỗ tai dài của nó, đặt nó ở bên giường nói.
"Tao đi tắm rửa trước, vừa rồi kiểm tra thể năng ra một thân mồ hôi, mày ngoan ngoãn đợi ở trong này, không được chạy loạn!"
Hobbit lại ngoan ngoãn gật đầu.
Cho đến khi Lâm Viễn vào phòng tắm, Hobbit lúc này mới cao hứng xoay người, hiếu kì chạy loạn lên khắp nơi trong phòng.
Lâm Viễn đi vào toilet bên trong phòng ngủ, toilet được tấm thủy tinh trong suốt phân thành hai bộ phận, gian ngoài là bồn rửa tay và bồn cầu, gian bên trong có bồn tắm lớn và vòi hoa sen, trên giá là khăn mặt mới tinh, bàn chải cùng với các loại dầu gội, sữa tắm linh tình gì đó chưa mở, đồ dùng cực kỳ đầy đủ.
Lâm Viễn xả nước ấm, ngâm mình vào trong bồn tắm, thư thư phục phục tắm rửa.
Đang tắm, đột nhiên nghe được một trận thanh âm ngoài cửa, hình như là tiếng kêu của Hobbit…..?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!