Sau khi trở thành chủ nhân của Chu Tước, Lâm Viễn vẫn bị vây trong trạng thái cực kỳ hưng phấn, nằm ở trên giường mà hoàn toàn không hề buồn ngủ chút nào.
Lúc này đã là đêm khuya, Caesar ở giường bên cạnh hô hấp đều đều, hiển nhiên đã tiến vào mộng đẹp, Lâm Viễn vươn tay, nhẹ nhàng cầm lấy dây chuyền màu đỏ, đúng lúc này, cậu đột nhiên nghe thấy trong công tắc không gian dường như truyền đến thanh âm của Chu Tước…
Thanh âm nhu hòa của cơ giáp cũng không phải truyền qua sóng âm tới bên tai, mà là trực tiếp vang lên trong đầu…
Căn phòng vẫn như trước vô cùng yên tĩnh, trong đầu lại đột nhiên lại vang lên thanh âm của Chu Tước, Lâm Viễn lúc đầu còn tưởng rằng mình gặp ảo giác, cho đến khi âm thanh trong đầu càng lúc càng trở nên rõ ràng: "Chủ nhân, ngươi có nghe ta nói không?"
Lâm Viễn sửng sốt một chút, vừa muốn trả lời, lại nghe Chu Tước ôn nhu nói: "Ngươi không cần nói, ý thức của chúng ta hiện tại đang trong trạng thái liên thông, ta có thể cảm ứng được ý nghĩ trong đầu ngươi."
Lâm Viễn nhất thời khiếp sợ mở to hai mắt — chẳng lẽ đây chính là trao đổi bằng tinh thần trong truyền thuyết?
Giữa cơ giáp cấp S cùng chủ nhân, không cần nói chuyện cũng có thể đạt đến trình độ trao đổi bằng tinh thần "Người – máy kết hợp"?
Ngay lúc Lâm Viễn còn đang khiếp sợ đến không nói nên lời, Chu Tước giống như cảm nhận được ý nghĩ của cậu, nhẹ giọng đáp: "Đúng vậy, chủ nhân, bởi vì trước đó lúc chúng ta ở trong viện bảo tàng đã tiến hành kết hợp tinh thần, độ phù hợp vượt quá một trăm phần trăm, cho nên, giữa chúng ta không cần nói chuyện, vẫn có thể trực tiếp trao đổi qua tinh thần."
Lâm Viễn: "…"
Có được một người bạn cơ giáp đọc hiểu tâm tư của mình, loại cảm giác này thật kỳ diệu, mình còn chưa kịp hỏi, nó đã nói ra đáp án!
Lâm Viễn hưng phấn mà nắm chặt dây chuyền màu đỏ trong tay, trong lòng nói: "Chu Tước, ngươi thật sự có thể đọc được suy nghĩ hiện giờ của ta sao? Chúng ta trao đổi như vậy, những người khác căn bản cũng không biết đúng không?"
Chu Tước nói: "Đúng vậy, chủ nhân."
Lâm Viễn hai mắt sáng ngời, bản thân không chỉ lấy được một người bạn có thể nói chuyện trong im lặng, hơn thế nữa, mình vĩnh viễn cũng không phải lo lắng nó sẽ tiết lộ bí mật, bởi vì nó là cơ giáp của mình, cơ giáp cùng chủ nhân một khi đã thỏa thuận thì sẽ tuyệt đối trung thành với chủ nhân!
Lâm Viễn kích động nói: "Thật tốt quá, Chu Tước, ta vẫn luôn muốn hỏi người một vấn đề, có được không?"
Chu Tước nhẹ giọng nói: "Ngươi cứ hỏi đi, những điều ta biết ta sẽ nói hết cho ngươi."
Lâm Viễn điều chỉnh suy nghĩ một chút, mới nói trong lòng: "Kỳ thực, trước đây ta vẫn rất nghi ngờ, khi ta với ngươi tiến hành phối hợp tinh thần, trong đầu ta có lưu lại một chút ký ức của ngươi, trong trí nhớ của ngươi, hình như có một vị tướng quân, âm thanh của người đó vô cùng quen thuộc, rất giống ba ba trong ký ức lúc nhỏ của ta… Ngươi có thể giải thích một chút cho ta biết đây là chuyện gì không?"
Chu Tước trầm mặc một lát, mới hỏi: "Chủ nhân, ngươi nhớ bao nhiêu về ba ba của mình?"
Lâm Viễn nói: "Trí nhớ trước năm bốn tuổi của ta rất mơ hồ, ta chỉ nhớ chúng ta từng sống cạnh bờ biển, ba ba nói với ta, phải làm một Beta bình thường hạnh phúc." Lâm Viễn dừng một chút, "Trước đây ta vẫn không hiểu hết ý nghĩa của mấy lời này, cho đến tối hôm qua mới hiểu được, hóa ra ta là một Omega, ba ba bảo ta làm một Beta, chắc là có ý muốn ta tiêm thuốc ức chế chất dẫn dụ Omega để tiến hành thí nghiệm cải tạo đặc tính cơ thể.."
Nói đến đây, Lâm Viễn không khỏi cảm thấy mất mát.
— Dưới tình huống không mong muốn, mình rốt cục vẫn không thể trở thành một Beta, không thể hoàn thành nguyện vọng của cha.
Tuy rằng có sự hỗ trợ của Caesar và sự trợ giúp của bệ hạ, có thể tiếp tục giả làm Beta để đến trường, nhưng về bản chất, mình vẫn là một Omega, vĩnh viễn đều là Omega, cuộc sống sau này cũng chỉ có thể dựa vào thuốc ức chế mà sống, vạn nhất thuốc ức chế xảy ra vấn đề thì làm sao đây? Vạn nhất thân phận thật của mình bị người khác phát hiện thì làm sao đây?
Tuy rằng Lâm Viễn ở bên ngoài thoạt nhìn không hề để ý gì cả, nhưng trên thực tế, trong lòng cậu vẫn có chút khổ sở. Thân phận Beta suốt mười tám năm trời cứ thế mà hoàn toàn sụp đổ, trong một buổi tối lại đột ngột biến thành Omega, cho dù là ai đi chăng nữa cũng sẽ không chấp nhận được…
Mỗi khi màn đêm tĩnh lặng buông xuống, nhớ tới những Omega bị nuôi nhốt ở nhà kia, không thể đi ra ngoài làm việc, không thể kết giao bằng hữu, hàng năm còn có kỳ phát tình thời gian không cố định, thời điểm tiến vào kỳ phát tình lại tựa như dã thú khát cầu Alpha ôm cùng chiếm giữ, sau đó mang thai, sinh con… ngày qua ngày đều nhàm chán đơn điệu, cuộc sống tầm thường, chính là tình cảnh mà 5% đám người Omega phải đối mặt.
…Bọn họ thực sự rất đáng thương.
Cảm nhận được tâm trạng khổ sở của chủ nhân, đọc được ý nghĩ của cậu, Chu Tước không nhịn được đau lòng.
Tiểu chủ nhân nhìn qua rất lạc quan, thế nhưng đột nhiên biết mình là Omega, trong lòng kỳ thật rất khó chịu đi? Dù sao trong xã hội này, tình cảnh của Omega thậm chí so với một số sủng vật còn không bằng, đặc biệt là đối với những Omega có chủ kiến như thế này, bị giam trong nhà để sinh con thì quả thực là sống không bằng chết.
Chu Tước trầm mặc một hồi, mới ôn nhu nói: "Chủ nhân, đừng quả đau buồn, ta vẫn sẽ ở bên ngươi."
Trong lòng Lâm Viễn bỗng cảm thấy ấm áp, mỉm cười nói: "Cảm ơn ngươi Chu Tước… Cũng may là có Caesar và bệ hạ giúp ta, ta còn có thể tiếp tục đi học, so với rất nhiều Omega mà nói, kỳ thực ta rất may mắn…"
Lâm Viễn dừng một chút, lại nói sang chuyện khác: "Được rồi, Chu Tước, ta luôn cảm thấy, ba ba trong trí nhớ của ta, với vị tướng quân trong ký ức của ngươi là cùng một người, thanh âm của bọn họ rất giống nhau, thói quen nói chuyện củng đặc biệt giống… Vị tướng quân kia rốt cục là ai? Thực sự đã hy sinh ở chiến trường sao?"
Chu Tước: "…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!