Ngày kế, huấn luyện viên Knox dẫn 50 học viên đến thao trường tiến hành luyện bắn. Muốn làm một quân nhân, trình độ bắn súng cá nhân cần phài đạt tới tiêu chuẩn, như vậy sau này khi điều khiển cơ giáp mới có thể phát huy được tài năng ở trình độ cao nhất.
Knox đứng ở trước đội ngũ, biểu tình nghiêm túc nói.
"Ba ngày kế tiếp tiến hành luyện bắn, hôm nay là giai đoạn đầu, mỗi người bắn liên tục mười lần, điểm số của cả mười lần đều đạt trên 85 thì được thông qua, những người đạt tiêu chuẩn có thể về nghỉ ngơi trước, những bạn học chưa làm được vẫn tiếp tục ở nơi này luyện tập, cho đến khi đạt mới thôi!"
Trước kia Lâm Viễn đều là ở trên mạng chơi luyện bắn, lần đầu tiên được tự tay cầm loại súng nhẹ nhàng tinh xảo như thế này, đã sớm hưng phấn nóng lòng muốn thử. Huấn luyện viên Knox vừa ra lệnh một tiếng, Lâm Viễn lập tức giơ súng lục trong tay lên, nhắm mục tiêu bắt đầu bắn.
89, 86, 88, 80…..
Hỏng, thấp hơn 85 điểm, phải làm lại một lần nữa.
Lâm Viễn thở sâu, điều chỉnh vị trí cánh tay một chút, bắt đầu đợt bắn mới.
86, 85, 83….
Tiếp tục đến lần nữa.
May mà loại luyện tập này dùng súng lục nhưng không cần lắp đạn, mà là dùng năng lượng để điều khiển hạt chùm, một hộp năng lượng đại khái có thể bắn ra 1000 hạt chùm, để học viên luyện tập một buổi sáng là đủ dùng.
Lâm Viễn đối diện với bia ngắm nghiêm túc bắn, đột nhiên nghe huấn luyện viên Knox lên tiếng.
"Caesar, cậu có thể trở về!"
Mọi người. "……"
Một đám người đồng loạt quay đầu nhìn về phía Caesar, chỉ thấy trong khung chấm điểm trên đầu hắn, rõ ràng hiện lên số liệu của mười phát bắn – 97, 96, 98, 96, 98, 96, 97, 96, 98, 99.
Không chỉ Lâm Viễn sững sờ tại chỗ, mà những bạn học khác cũng đều đầy mặt khiếp sợ!
Trình độ này có thể so với tuyển thủ bắn súng chuyên nghiệp đi?
Liên tục mười phát tất cả đều trên 95 điểm, càng khoa trương hơn là, một phát cuối cùng kia cư nhiên bắn ra được 99 điểm! Phải biết rằng, bắn liên tục như vậy càng về sau áp lực tâm lý sẽ càng lớn, nhất là phát cuối trước khi hoàn thành, rất dễ dàng sai lệch vì khẩn trương.
Caesar chẳng những không chịu ảnh hưởng gì, ngược lại ở phát cuối cùng còn bình tĩnh bắn ra thành tích hoàn hảo 99 điểm…..
Lâm Viễn bội phục nhìn về phía vị xá hữu đứng bên cạnh này, vừa lúc đối diện với tầm mắt Caesar nhìn qua.
Lâm Viễn nhịn không được mỉm cười hướng hắn giơ ngón tay cái.
Caesar buông súng lục xuống, đi đến bên cạnh Lâm Viễn, nhẹ giọng hỏi.
"Cậu thế nào?"
Lâm Viễn nói. "Không quá ổn định, còn phải luyện thêm nữa."
Caesar ngẩng đầu nhìn bảng chấm điểm, từ phía sau cầm lấy cánh tay Lâm Viễn, nhẹ nhàng nâng lên, điều chỉnh một chút tư thế của cậu, lúc này mới đến gần bên tai cậu, thấp giọng nói.
"Đừng khẩn trương, nhắm mắt lại hít sâu, làm cho mình bình tĩnh trở lại. Đừng nên dừng lại giữa chừng nhìn thành tích trên bảng điểm, mỗi một phát đều phải nghiêm túc dựa vào phán đoán cùng với cảm giác của mình để bắn."
Lâm Viễn gật gật đầu.
"Ân, tôi biết rồi, tôi sẽ luyện tập lại."
Caesar khẽ cười, nói.
"Tôi về trước đây, hôm nay còn có chút việc."
Lâm Viễn vẫy tay với hắn. "Ân, tạm biệt!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!