Chương 15: Carl

Caesar đương nhiên đang mắng Lâm Viễn ngu ngốc. Là một Beta, vậy mà lại muốn cùng Alpha so thể lực, bày ra bộ dáng "cậu không nhận thua thì tôi cũng không nhận thua", Caesar là vì nhìn cậu sắp không chống đỡ nổi nữa, mới chủ động rời khỏi cuộc cạnh tranh.

Nghĩ đến đây, Caesar nhịn không được quay đầu nhìn thiếu niên bên cạnh —

Làn da trắng nõn của thiếu niên bị nắng chiếu đỏ bừng, bởi vì đổ nhiều mồ hôi mà quân trang ướt đẫm dán sát lên người, làm cho dáng người cậu trông càng gầy hơn, vòng eo tinh tế được thắt dây lưng thoạt nhìn giống như chỉ cần một cánh tay là có thể ôm trọn, mái tóc đen như mực ướt sũng dán bên tai, đôi mắt trong veo đen láy tựa như bóng đêm.

Đáy lòng Caesar không khỏi có chút bội phục nghị lực của cậu, ngoài mặt lại bình tĩnh nói sang chuyện khác. "Lâm Viễn, năm nay lúc Quân bộ tuyển sinh, cậu làm thế nào đạt được điểm tối đa?"

Vấn đề này hắn đã sớm muốn hỏi. Cuộc tuyển sinh công khai hàng năm của Quân bộ có hai môn là về lý luận, những người chăm học đạt được điểm tối đa cũng không có gì đáng ngạc nhiên, nhưng ngoài ra còn một môn là thực chiến, nội dung thi bao gồm khống chế cơ giáp trí năng, điều khiển quân hạm mini mô phỏng, vận dụng chiến thuật vào chiến trường được mô phỏng, tiến hành tuyển sinh thông qua mạng Internet chuyên dụng.

Nhiều lĩnh vực như vậy thi cùng một lúc, để lấy được điểm tối đa là không hề dễ dàng.

Cho nên, khi Caesar biết năm nay hệ chỉ huy ngoại trừ mình còn có một người tên Lâm Viễn cũng đạt điểm tối đa, đáy lòng hắn vô cùng kinh ngạc. Vốn tưởng rằng Lâm Viễn là con cháu của một thế gia nào đó trong Quân bộ, không ngờ tới, cư nhiên lại là một thiếu niên xuất thân từ gia đình bình dân ở thiên hà Cezar hoang vắng, lại còn là Beta — điều này thật sự rất khó tin.

Nghe Caesar hỏi vấn đề này, Lâm Viễn có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu, đến gần bên tai Caesar, hạ nhỏ thanh âm nói.

"Kỳ thật, hai đề lý luận tôi đều không biết, tùy tiện đoán đáp án, kết quả cư nhiên lại đoán đúng."

"….." Caesar quay đầu đối diện với đôi mắt tràn đầy thành ý của cậu, có chút bất đắc dĩ nói. "Vậy còn đề thực chiến thì sao?"

Lâm Viễn mỉm cười. "Đề thực chiến cũng không khó a, thao tác cơ giáp chỉ đưa ra cơ giáp cấp C, bình thường tôi hay ở trên mạng chơi cơ giáp đối chiến, cho nên rất dễ dàng qua cửa. Điều khiển mô phỏng cũng vậy, vì lần dự thi này mà tôi đã ở trên mạng luyện cả tháng trời. Về phần thi chiến thuật cuối cùng…." Lâm Viễn nghiêng đầu nghĩ nghĩ. "Đề thi năm nay là mang một đội tiên phong đi đánh lén phía sau quân địch, trước tiên tôi phái chiến hạm trinh sát đi rình coi, phát hiện đối diện có mai phục, liền đi đường vòng sang bên cạnh, kết quả là phá được mai phục, nếu đi vào khẳng định là toàn quân sẽ bị diệt, chắc đây là giám khảo cố ý thử thí sinh, nếu đi vào là chịu chết, tôi liền trực tiếp mang binh triệt phá."

Lâm Viễn có chút hưng phấn nói. "Không ngờ làm như vậy, thế mà lại được điểm tối đa."

Caesar. "…….."

Nhìn khuôn mặt hưng phấn của thiếu niên bên cạnh, tâm tình Caesar không khỏi có chút phức tạp.

Ý đồ của đề thi lần này là kiểm tra khả năng quan sát và năng lực quyết đoán tại thời điểm then chốt của thí sinh, phá hủy doanh trướng của địch cũng không phải mục đích cuối cùng, mà cần phán đoán chuẩn xác những ưu nhược điểm, tính toán chính xác chênh lệch đôi bên, trước tiên nhanh chóng tiêu diệt địch từ phía sau, không phải hy sinh người nào, như vậy mới có thể lấy được điểm tối đa từ đề này.

Người này….

Rốt cuộc là có vận khí rất tốt, hay là rất có thiên phú về phương diện chỉ huy quân sự đây?

Caesar đột nhiên phát hiện, mình quả thật càng ngày càng có hứng thú đối với thiếu niên bên cạnh.

Cậu quả thực là một Beta thần kỳ!

Vừa rồi đứng lâu như vậy, đa số học viên đều rất uể oải, toàn thân ủ rũ ngồi yên, còn cậu thì sau khi uống một lọ nước khôi phục thể lực, đã lập tức trở nên tràn đầy sức sống, đôi mắt to đen láy tỏa sáng, khóe miệng cong cong mỉm cười…. thậm chí khiến người ta…. không thể rời mắt.

Caesar nhìn chằm chằm Lâm Viễn không rời mắt.

Lâm Viễn bị hắn nhìn có chút ngạc nhiên, nghi hoặc gãi gãi cái ót, cúi đầu xuống.

Đúng lúc đó, một nam sinh thân hình cao lớn đột nhiên đi về bên này, nhìn Lâm Viễn, mỉm cười vươn tay nói. "Cậu tên là Lâm Viễn phải không? Làm quen một chút, tôi là Carl."

Nam sinh tên Carl có một đôi mắt màu lam nhạt, mái tóc dài màu bạch kim được tùy ý tết thành bím tóc sau đầu, dung mạo tuấn mỹ khi mặc quân trang không giống một quân nhân chính khí lăng nhiên, ngược lại tựa như ngôi sao điện ảnh, bộ dáng khi mỉm cười nhìn qua rất phong độ lịch sự.

Nam sinh này cũng là Alpha, bất quá khí tức Alpha trên người y lại vô cùng nhạt, hiển nhiên, vì không muốn tạo thành áp lực với người khác, y đã cố ý thu liễm bớt chất dẫn dụ trên người, mỉm cười có vẻ rất thân thiết và hữu hảo.

Lâm Viễn đối diện với khuôn mặt tươi cười của y, vươn tay cầm tay y nói. "Xin chào."

Carl thu tay lại, ngồi xuống phía bên kia Lâm Viễn, thấp giọng hỏi. "Nhà cậu ở tinh cầu Ryan phải không? Tôi cũng có một người cậu ở đó."

Lâm Viễn kinh ngạc nói. "Thật không? Cậu của cậu cũng là quân nhân sao?"

Số dân cư trú trên tinh cầu Ryan cũng không nhiều, đại bộ phận đều là thợ mỏ và quân đoàn được phái đi khai thác khoáng vật, xem phong độ ưu nhã của Carl, lời nói cử chỉ đều giống như con cháu quý tộc, cậu của y hẳn là sĩ quan nào đó trên tinh cầu Ryan đi?

Lâm Viễn đang suy nghĩ, lại nghe Carl thấp giọng nói. "Không, cậu tôi là một bác sĩ có tiếng, ông ấy tên là Fuente."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!