Chương 144: Ngoại Truyện chi Lăng gia huynh đệ thiên (6)

Trong biệt thự của nguyên soái, Rawson và Lăng Vũ sóng vai đứng trước cửa sổ, nhìn hai người đang ôm nhau ngoài cửa biệt thự.

Thật lâu sau, Rawson không nhịn được nói. "Hai đứa nó hình như…. tình cảm rất tốt?"

Lăng Vũ lạnh lùng nói. "Đổi lại là bất cứ Omega nào, bởi vì ảnh hưởng từ chất dẫn dụ, đều sẽ sinh ra cảm giác ỷ lại đối với Alpha đã đánh dấu mình, cái này không liên quan gì đến tình cảm hết. Nếu không phải chuyện xảy ra lần đó, tiểu Viễn sẽ không cùng một chỗ với Caesar."

Rawson nghĩ nghĩ, nghiêm túc gật gật đầu. "Em nói rất có lý."

Ngoài cửa biệt thự, Caesar chuẩn bị rời đi, cúi người hôn một cái lên trán tiểu Viễn, trên mặt tiểu Viễn mang theo nụ cười, bộ dáng thoạt nhìn thật vui vẻ, vẫy tay chào tạm biệt Caesar, thậm chí còn đứng tại chỗ nhìn Caesar đi xa.

Lăng Vũ nhìn một màn này, tâm tình có chút phức tạp.

Bây giờ tiểu Viễn đã khăng khăng một mực với Caesar, cho dù Lăng Vũ có không thích Caesar, cũng không thể trực tiếp chia rẽ bọn họ, hắn còn phải để ý đến tâm tình của tiểu Viễn nữa. Là baba, chỉ có thể tận lực giúp tiểu Viễn một tay, để sau này cậu không đến mức phải chịu thiệt.

Lăng Vũ nhíu nhíu mày, quay đầu nhìn về phía Rawson. "Chuyện của tiểu Viễn, anh tính thế nào?"

Rawson. "Em thì sao?"

Lăng Vũ. "Em đang hỏi anh."

Rawson mỉm cười ôm bả vai Lăng Vũ. "Anh nghe lời em. Chuyện trong nhà em cứ làm chủ đi."

"……" Lăng Vũ trầm mặc một lát, thản nhiên nói. "Vậy, để xem biểu hiện của Caesar ra sao đã."

***

Bệ hạ Trand cảm thấy đầu mình thật đau.

Lúc trước mặc kệ Caesar bắt tiểu Viễn đi, muốn cho Caesar cưới con trai bảo bối của nguyên soái về làm con dâu, ông vẫn luôn yên lặng đứng phía sau đổ thêm dầu vào lửa – tỷ như ám chỉ con trai phải đối xử thật tốt với tiểu Viễn, cổ vũ tiểu Viễn trở thành một quân nhân vĩ đại như tướng quân Lăng Vũ, đề nghị hai thiếu niên cùng điều khiển Cửu Vĩ Thiên Hồ vân vân……

Hiện giờ con trai không chống đỡ nổi nữa, gọi cho phụ vương xin giúp đỡ, là chủ mưu sau màn, bản thân cũng không thể không đếm xỉa đến đi? Huống chi, lựa chọn vương tử phi thích hợp cho đế quốc, vốn là trách nhiệm của một quốc vương như ông.

Đúng lúc này, cửa vương cung đột nhiên bị đẩy ra, Caesar hấp tấp xông vào, trên mặt mang vẻ nôn nóng. "Phụ vương, có chuyện muốn thương lượng với người, quan hệ của con và tiểu Viễn nguyên soái bọn họ đều biết rồi, con muốn ngày mai trực tiếp đi cầu hôn."

Trand xoa xoa huyệt thái dương đau nhức, thấp giọng hỏi. "Trực tiếp cầu hôn, con cảm thấy nguyên soái sẽ đồng ý sao?"

Caesar có chút buồn bực gục đầu xuống. "Nhưng con vẫn muốn thử xem, cũng không thể tiếp tục kéo dài nữa."

Trand. "……"

Chế độ hôn nhân kéo dài mấy trăm năm trong vương thất đế quốc, tất cả vương tử khi thành hôn đều cần bệ hạ ra mặt, đại diện vương thất chính thức cầu hôn.

Trand khẽ thở dài. "Được rồi, dành một tháng để chuẩn bị sẵn sàng trước đi, đến lúc đó hai cha con chúng ta lại tự mình đến nhà nguyên soái cầu hôn."

Tâm tình Caesar lúc này mới tốt lên một chút, gật gật đầu. "Cảm ơn phụ vương, con lập tức đi chuẩn bị."

Nguyên soái và tướng quân không có ai là dễ chọc, Caesar một thân một mình thế đơn lực bạc hoàn toàn không làm gì được, bệ hạ Trand là cha cũng nên ra mặt…… Cha con liên thủ, dù sao cũng đáng tin hơn một chút so với một mình đơn thương độc mã.

Caesar nắm chặt tay, sau khi trở lại cung điện liền bắt đầu chuẩn bị chi tiết kế hoạch cầu hôn.

***

Một tuần sau, tại tinh cầu Ryan.

Sáng sớm, Lâm Diêu vừa muốn đi đến tiệm bánh ngọt, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa, mở cửa nhìn ra, nhất thời bị người đứng trước mắt làm cho giật mình – thanh niên trước mặt có dáng người cao ngất, trên gương mặt đẹp trai mang theo nụ cười nho nhã lễ độ, tuy rằng mặc một thân thường phục đơn giản, lại vẫn không thể che dấu khí chất xuất chúng trên người hắn.

Là vương tử Caesar.

Lần cuối Lâm Diêu thấy hắn đã là mấy năm về trước, năm đó khi tiểu Viễn mang theo hắn về nhà, hai người đều là học sinh, thiếu niên mười tám tuổi vẫn còn vẻ ngây ngô và non nớt. Hiện giờ, vẻ trẻ con trên người hắn đã mất đi toàn bộ, thành thục ổn trọng, tác phong nhanh nhẹn, bộ dáng mỉm cười cho người ta một cảm giác an toàn thật đáng tin.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!