Lâm Viễn đối với Caesar, kỳ thật cũng không tính là đặc biệt chán ghét.
Ngược lại, Caesar bộ dạng cực kỳ anh tuấn, lúc mỉm cười lên rất có phong độ, còn không có mấy tật xấu của quý tộc mắt cao hơn đầu coi rẻ thường dân, tính tình hắn lại rất tốt, tự mình đem thức ăn đến đây, mặc dù trong lòng Lâm Viễn không thoải mái, nhưng cũng không thể nhốt người ở ngoài cửa.
Mới đầu có mâu thuẫn với Caesar, hoàn toàn là vì phản ứng xa lạ của cơ thể khiến Lâm Viễn vô cùng khó chịu, may mà sau khi uống xong viên thuốc đã khôi phục lại bình thường, loại khí tức Alpha mãnh liệt trên người Caesar cũng sẽ không tạo thành phản ứng quá lớn đối với Lâm Viễn. Chỉ là, bị cặp mắt thâm thúy kia của hắn nhìn chăm chú vào, sẽ khiến Lâm Viễn có chút không thoải mái thôi.
Lâm Viễn mời Caesar vào phòng ngủ, chỉ chỉ cái ghế nói. "Cậu ngồi đi."
Caesar ngồi xuống, đặt toàn bộ quả ngũ tinh mang đến lên trên bàn, nhìn Lâm Viễn nói. "Nếm thử xem."
Lâm Viễn gãi gãi đầu. "Ừ….."
Từ nhỏ cậu đã đặc biệt thích ăn, mới trước đây còn thường xuyên ăn vụng bánh ngọt của chị làm, còn bị Lâm Diêu bắt được vài lần. Nhìn loại hoa quả chưa từng thấy qua, Lâm Viễn tất nhiên vô cùng hiếu kỳ, nhịn không được đi đến bên cạnh Caesar, cầm lấy một quả ngũ tinh nói. "Cái này ăn như thế nào?"
Caesar mỉm cười một chút, nhận lấy quả trong tay cậu. "Để tôi chỉ cho cậu."
Ngón tay thon dài của nam sinh kẹp ở giữa quả ngũ tinh, nhẹ nhàng bẻ, chỉ thấy vỏ ngoài cứng rắn màu xám bạc nứt ra một khe nhỏ, Caesar đem trả lại cho Lâm Viễn, nói. "Từ đây bóc vỏ ngoài ra, ăn thịt quả bên trong."
"À."
Lâm Viễn cầm lấy, nghiêm túc cắt một phần vỏ ngoài, vươn đầu lưỡi nếm thử một chút, hương vị chua chua ngọt ngọt nhất thời tràn ngập cả khoang miệng, không khác mấy vị dâu tây cậu yêu thích nhất, thậm chí còn ngon miệng hơn so với dâu tây.
"…. Ăn rất ngon!"
Lâm Viễn đánh giá một chút về quả ngũ tinh, rất nhanh liền ăn xong một quả, lại cầm tiếp một quả lên, nhanh chóng bóc ra ăn luôn. Lại cầm lấy một quả nữa, nhanh chóng ăn tiếp.
Một quả, hai, ba, bốn…..
Caesar: "…….."
Bộ dạng người này cúi đầu ăn sao lại giống con sóc nhỏ bị bỏ đói như vậy?
Hobbit. "……"
Chủ nhân quên để lại cho tôi một quả a!
Quả ngũ tinh bình thường chỉ lớn bằng bàn tay của trẻ nhỏ, đối với Lâm Viễn háu ăn mà nói, căn bản đều được giải quyết trong một miếng. Lâm Viễn không nhìn thấy ánh mắt phức tạp của Caesar và Hobbit, rất nhanh liền ăn sạch số quả ngũ tinh mà Caesar mang đến, còn chưa hết thèm liếm liếm môi, nhìn Caesar hỏi. "Loại quả này là đặc sản của thiên hà Cepheus sao?
Trước giờ tôi chưa từng được ăn."
Caesar gật gật đầu nói. "Loại quả này chỉ sinh trưởng được ở tinh cầu Rumsfeld. Cây của nó cũng có màu trắng bạc, vào buổi tối quả ngũ tinh còn có thể phát sáng, giống như treo những ngôi sao trên cây vậy."
Lâm Viễn hiếu kỳ nói. "Nghe cậu nói như vậy, tôi cũng muốn đi xem."
"Về sau sẽ có cơ hội." Caesar dừng một chút. "Đúng rồi, chỗ tôi còn có rất nhiều đặc sản mang từ thiên hà Cepheus đến, nếu cậu có hứng thú thì hãy nếm thử xem."
"…… Còn có sao?"
Nhìn thiếu niên hai mắt tỏa sáng, Caesar nhịn không được mỉm cười một chút, thấp giọng nói.
"Đi thôi, tôi dẫn cậu đi xem."
Đột nhiên lại có cảm giác, vương hậu Anna đưa đến một xe thực phẩm như vậy, kỳ thực cũng rất có ích.
Tỷ như, thời điểm muốn thu phục một kẻ tham ăn nào đó, thiên ngôn vạn ngữ so ra đều kém mấy loại hoa quả đơn giản mà hữu hiệu.
Caesar mang Lâm Viễn đi tới phòng ăn, Brian trên mắt có quầng thâm đang ở đấy ăn cái gì đó, nhìn thấy Lâm Viễn, cười tủm tỉm vẫy tay.
"Bạn học, làm quen một chút, tôi tên là Brian, là học viên hệ kỹ thuật quân sự…. A, vừa rồi thực xin lỗi, tôi xoa tóc cậu chỉ là vì bộ dạng cậu đặc biệt giống với của tôi…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!