Chương 11: Xuất hiện bug ở mũi

Đúng vậy, Lâm Viễn quả thực đang vô cùng bất an.

Không biết vì cái gì, lực ngón tay của Caesar, ánh mắt chăm chú của Caesar, còn có loại khí tức Alpha mãnh liệt trên người hắn, khiến nhịp tim Lâm Viễn đột nhiên có chút hỗn loạn. Máu trong cơ thể tựa hồ cũng lưu động nhanh hơn, thân thể ngây ngô thậm chí bởi vậy mà xuất hiện phản ứng hơi hơi nóng lên, một loại xao động xa lạ trong cơ thể khiến Lâm Viễn có cảm giác vô cùng khó chịu.

Đi toilet dùng nước lạnh rửa mặt một chút, lúc này Lâm Viễn mới xoay người ngồi lại lên giường, cầm máy truyền tin bấm dãy số của mẹ mình.

Trên màn hình nhanh chóng xuất hiện gương mặt dịu dàng của người phụ nữ trung niên, Lâm phu nhân sốt ruột hỏi.

"Trời ạ! Tiểu Viễn! Mẹ thấy trên tin tức nói phi thuyền Trân Châu bị quân đội Liên bang uy hiếp, con không sao chứ?"

Lâm Viễn cười nói.

"Mẹ yên tâm, nguyên soái Rawson đúng lúc đuổi tới đã cứu chúng con!" Cậu vừa nói vừa xoay tròn máy liên lạc, để mẹ có thể nhìn phòng ngủ của mình một lát. "Con đã đến trường học báo danh, điều kiện ký túc xá của trường rất tốt, bốn học viên ở một căn, mỗi người đều có phòng ngủ độc lập."

Lâm phu nhân lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, nói.

"Có phòng ngủ độc lập, đối với con quả thật rất tốt."

Lâm Diêu đột nhiên nhìn qua đây.

"Tiểu Viễn, Hobbit của em không thấy đâu, chị tìm khắp nơi cũng không tìm được nó."

Lâm Viễn vẫy tay với Hobbit, Hobbit liền nhanh chóng chạy lại, nhìn khuôn mặt khiếp sợ của Lâm tỷ tỷ trên màn hình, Hobbit đắc ý quơ quơ móng vuốt về phía cô, hình như là đang chào hỏi.

Lâm Diêu. "……"

Lâm Viễn bắt lấy móng vuốt đang vung lung tung của Hobbit, cười cười nói.

"Chị, nó lén trốn vào hành lý của em, em đưa nó đến trường học, chị yên tâm đi."

Lâm Diêu thần sắc phức tạp liếc mắt nhìn Hobbit.

"Được rồi, có nó ở cùng em cũng tốt. Ở trường học nhớ chăm sóc mình cho tốt, ai dám bắt nạt em, nói cho lão nương, chị đi đánh bạo đầu nó!"

Lâm Viễn cười nói.

"Yên tâm, không ai dám bắt nạt em đâu, chị đừng quên em cũng đã luyện qua nhiều công phu a!"

Lâm Diêu giơ ngón cái lên.

"Rất tốt! Cứ giữ khí thế như vậy, ai dám bắt nạt em, đừng do dự gì cả, trực tiếp tẩn hắn!" Lâm Diêu dừng một chút. "Đúng rồi, bánh ngọt của chị chắc sắp được, chị đi xem trước đã, em cứ chậm rãi nói chuyện cùng mẹ!"

"Vâng."

Lâm Diêu tránh ra, Lâm phu nhân trầm mặc một lát, làm bộ lơ đãng nói.

"Tiểu Viễn, bạn cùng ký túc xá của con là người thế nào? Con có nhìn thấy mấy nhóm Alpha trong trường hay không?"

Lâm Viễn gãi gãi đầu.

"Bạn cùng phòng của con…. Khụ khụ, đều là Beta giống con… tính tình rất tốt a!"

Lâm phu nhân nhẹ nhàng thở ra.

"Mẹ đã dặn con phải uống thuốc, con đã uống chưa?"

Lâm Viễn. "……"

Hỏng! Mấy ngày nay ở trên phi thuyền, cậu đã hoàn toàn quên mất chuyện uống thuốc!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!