- Vệ Hồng, chị không biết nữa... Đôi mi thanh tú của Vân Vũ Thường khẽ nhíu lại, nhẹ nhàng lắc đầu. Nàng là đại tỷ của nhóm hoàn khố ở kinh thành, bất quá chung quy niên kỷ vẫn chưa nhiều, đối với chính trị cũng không am hiểu bao nhiêu.
Kỳ thực ngay cả đại nhân vật tinh thông chính trị, thì người nào có thể phỏng đoán được, không bao lâu sau sẽ phát sinh kinh biến trọng đại? Nhưng hiện tại Lưu Vĩ Hồng muốn phát ra bài văn có nội dung như thế này, thì quả thực đúng là tự chuốc lấy phiền phức.
- Chị, chuyện này em suy nghĩ lâu rồi. Chẳng những quan trọng đối với em, mà đối với nhà họ Lưu cũng mười phần quan trọng. Chị nhất định phải giúp đỡ em chuyện này. Lưu Vĩ Hồng mang theo hương vị khẩn cầu nói.
Tuy rằng hắn trùng sinh, tâm tính trong lòng hơn bốn mươi tuổi, nhưng ở trước mặt Vân Vũ Thường dùng giọng điệu mềm mỏng nhờ vả, lại không hề có chút nào không thích ứng. Nguyên nhân rất đơn giản, hắn vẫn luôn luôn duy trì mối liên hệ cùng Vân Vũ Thường.
Nói đến quan hệ, Vân Vũ Thường là một trong những người bạn từ thuở tóc còn để chỏm cùng hắn. Mặc cho tương lai nhà họ Lưu gặp tai ương như thế nào, thì Vân Vũ Thường vẫn quan tâm đến hắn như trước.
Ở tràng phong ba chính trị nhà họ Vân cũng gặp tao ương liên lụy, bất quá kết cục không có bi đát như nhà họ Lưu, tuy rằng quyền lực chỉ còn trung tầm, nhưng cơ bản nhân mạch vẫn còn giữ được.
Cuộc sống của Vân Vũ Thường dễ chịu hơn bản thân hắn, cho nên cũng thường xuyên quan tâm chăm sóc đến hắn một chút. Hắn trưởng thành, Vân Vũ Thường cũng đã trưởng thành! Ở trong lòng của Lưu Vĩ Hồng, Vân Vũ Thường thủy chung sẽ mãi là người chị mà hắn có thể ỷ lại.
Có thể quay ngược trở lại hai mươi năm trước, ngắm nhìn tuổi thanh xuân thần thái sáng lạn của Vân Vũ Thường, thì cũng là một trong những chuyện tình vui sướng nhất cuộc đời của Lưu Vĩ Hồng.
- Không được! Rốt cuộc Vân Vũ Thường đã suy nghĩ cẩn thận, kiên định lắc đầu nói.
Không thể giúp chuyện này! Nếu muốn bảo vệ Lưu Vĩ Hồng, thì càng không được làm giúp chuyện này. Vân Vũ Thường hiểu rõ ràng, đăng một bài báo có nội dung như vậy ở trên tạp chí Hào Giác, sẽ gây nên náo động như thế nào và hậu quả cũng khó mà lường trước nổi.
Nhưng khẳng định một điều, đó chính là đồng chí Nguyệt Hoa sẽ không cao hứng. Đây không phải chuyện đùa, nếu không cẩn thận cả nhà họ Lưu sẽ bị liên lụy. Tuy rằng lão gia tử còn đang nắm giữ cương vị, sẽ không phát sinh chuyện gì nghiêm trọng.
Nhưng mà dù sao lão gia tử cũng tám mươi tuổi rồi, ai biết thân thể của ngài còn khỏe mạnh được bao nhiêu lâu nữa đây? Nhưng đồng chí Nguyệt Hoa, ít nhất vẫn sẽ còn chấp chưởng quyền lực trong vòng nhiều năm thời gian nữa. Chẳng lẽ... Lưu Vĩ Hồng muốn dùng thủ đoạn này để trả thù nhà họ Lưu?
Ý nghĩ này xuất hiện ở trong đầu Vân Vũ Thường, khiến cho nàng giật mình thon thót, trong ánh mắt nhìn về phía Lưu Vĩ Hồng liền mang theo vài phần cảnh giác. Chuyện khác hồ nháo một chút cũng không sao, nhưng chuyện này thì nhất định là không được xằng bậy.
Lưu Vĩ Hồng khẽ nhíu mày, nguyên bản cũng hiểu chuyện này sẽ không dễ làm. Bởi vì chuyện này không đơn giản như đám hoàn khố bọn hắn trao đổi về một người bạn gái. Vân Vũ Thường cự tuyệt thì cũng là mười phần hợp tình hợp lý.
Nhưng Lưu Vĩ Hồng hiểu rõ ràng, tầm quan trọng của chuyện này đối với nhà họ Lưu là có bao nhiêu phân lượng. Hắn quá hiểu tính cách của Vân Vũ Thường, một khi cho rằng chuyện này bất lợi đối với hắn, thì bất kể như thế nào nàng cũng sẽ không đồng ý.
Trầm ngâm tính toán một chút, Lưu Vĩ Hồng giãn mày ra, mỉm cười nói:
- Chị không đồng ý cũng được. Đó chẳng phải chuyện gì to tát, chúng ta ra ngoài khiêu vũ đi. Nói xong, Lưu Vĩ Hồng liền đứng dậy, nhẹ nhàng xoay người làm ra một cái tư thế xin mời, đúng theo như bộ dáng của một thân sĩ.
Vân Vũ Thường khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng đứng lên, đem cánh tay nhỏ bé mềm mại không xương, đặt vào trong lòng bàn tay của Lưu Vĩ Hồng. Bàn tay của Vân Vũ Thường mười phần mềm mại, nói không có xương quả thật cũng chẳng khoa trương chút nào.
Sau khi đứng lên, Vân Vũ Thường mặc váy dài nên dáng người phi thường chắc chắn, hai tòa nhũ phong nhô cao đem chiếc áo Tshirt màu trắng căng phình lên trước ngực. Phần eo thon nhỏ, lộ ra những đường cong lung linh, đẹp mắt cực điểm.
Nhan sắc của Vân Vũ Thường có lẽ không tính là hoa nhường nguyệt thẹn, nhưng khí chất và dáng người tuyệt hảo, đã khiến cho mị tính của nàng phóng xuất ra tràn ngập bốn phương tám hướng.
Tuy rằng nam nữ thanh niên có mặt trong gian phòng này đều là người quen, nhưng vẫn thu hút ánh mắt nóng bỏng của không ít người.
Lưu Vĩ Hồng rất hiếu động, kiếp trước thời gian học cao trung, cũng là thành viên đội võ thuật nghiệp dư của thủ đô, trong môn thể thao bóng rổ cũng có thành tích phi thường tốt. Nhiều năm rèn luyện chưa từng chểnh mảng, nên vóc dáng trông cũng không đến nỗi nào, đạt tiêu chuẩn tay vượn eo báo.
Hai người vừa bước ra sàn nhảy, thì nhất thời trông đã cực kỳ chói mắt. Thời đại này bình thường chỉ lưu hành khiêu vũ những bản nhạc trữ tình nhẹ nhàng.
Lưu Vĩ Hồng chóp mũi ngửi thấy mùi hương thơm thản nhiên trên người của Vân Vũ Thường, làm cho hắn ý loạn tình mê, có chút kìm lòng không được dán đến gần hơn. Hai tòa nhũ phong cao ngất của Vân Vũ Thường, cơ hồ là đè lên trên bờ ngực rắn chắc của hắn.
Vân Vũ Thường khóe miệng mỉm cười, lộ ra hàm ý cưng chiều, mặc cho hắn thao túng. Nàng rất thích Lưu Vĩ Hồng quyến luyến bịn rịn đối với mình. Khi ở chung một chỗ cùng Lưu Vĩ Hồng, nàng luôn không chịu nổi mà tuôn tràn ra cảm xúc nhu tình. Đương nhiên đó chỉ là cái loại tình cảm cưng chiều mà thôi.
Buổi party của nhóm đệ tử hoàn khố nơi kinh thành, là phi thường thoải mái. Tòa biệt thự này công năng coi như đầy đủ, còn có riêng cả phòng chiếu phim. Ai muốn có thể sang xem phim điện ảnh Hongkong và phim ngoại quốc mới nhất. Như lúc này, có một nhóm nam nữ thanh niên đang xem phim ở phòng chiếu.
Còn lại một nhóm người thì đang khiêu vũ ở đây. Text được lấy tại
- Chị, Hạ Mạnh Cường không tới đây sao? Lưu Vĩ Hồng ghé xuống bên tai của Vân Vũ Thường, hạ thấp giọng hỏi. Hắn biết Vân Vũ Thường sẽ được gả cho Hạ Mạnh Cường, nhưng đó là chuyện sau này, còn bây giờ thì chưa kết hôn.
Những chuyện liên quan đến Vân Vũ Thường, Lưu Vĩ Hồng đều nhớ phi thường rõ ràng. Cái kiểu đám cưới ở trong danh gia hào môn này là mười phần bình thường. Thậm chí tỷ lệ bình thường còn cao hơn là tự do yêu đương kết hôn.
Trong tương lai Vân gia có khả năng bình yên thoát khỏi cơn phong ba chính trị, không có nằm trong danh sách đại thanh trừng, cùng Hạ gia cũng có liên quan rất lớn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!