Chương 69: Ngoại truyện

- Trúc Thanh, em sao vậy?

Trúc Thanh ngồi co ro một góc, hai tay đan chặt lại với nhau. Nghe tiếng gọi của Trinh Trinh, cô khẽ đưa mắt ngước nhìn rồi chớp chớp

- Em hồi hộp quá chị dâu...

Trinh Trinh tiến lại ngồi cạnh cô khẽ cười

- Đồ ngốc, hôm nay em rất đẹp!!

- Thật sao chị?

- Ừm, nghe chị... không cần hồi hộp nữa. Ngoài kia, sẽ có người đàn ông yêu thương em, lát nữa anh ấy sẽ ở bên cạnh em. Đây là khoảng khắc để em chứng minh với cả thế giới rằng anh ấy là của em!!

- Vâng chị dâu!!

Trúc Thanh vui vẻ ôm lấy cô. Tống Vinh bước vào, một thân tây trang sang trọng. Ánh mắt ấm áp nhìn Trúc Thanh khiến Trinh Trinh không muốn cũng phải rút nhanh gọn ra khỏi đó. Lúc này, Tống Vinh mới tiến lại hôn nhẹ lên trán cô

- Sao vậy?

- Em hồi hộp quá!!

Tống Vinh đưa tay đan 5 ngón tay lại với tay cô

- Đồ ngốc, anh ở đây mà.

- Anh không được buông tay em!!

- Vâng, anh hứa... ngoan đừng có lo lắng mấy chuyện này nữa... lo cho tối nay đi...

Câu cuối anh nói nhỏ vào tai cô. Với đầu óc đơn giản cô khẽ nhíu mày

- Gì cơ??

- Em đúng là đại ngốc mà. Tối nay anh sẽ cho em biết!!

- Hừm...

Tống Vinh hôn phớt lên môi pcô như sự an ủi trước khi ra ngoài. Trúc Thanh được anh an ủi một lúc như vậy liền cảm giác thoải mái hơn hẳn.

Giờ tiến hành hôn lễ cũng đã đến. Trúc Thanh với chiếc váy cưới cúp ngực sang trọng tiến ra. Tiếng nhạc du dương cùng tiếng hô hào khiến không khí thêm đôi phần lãng mạng.

Tống Vinh bên trên đứng nhìn cô nhưng nước mắt đã rơi xuống. Có lẽ anh đang khóc cho phần đời của mình, không chịu mở lòng với cô sớm hơn. Để cả hai mất nhau trong một khoảng thời gian dài. Anh bây giờ chỉ muốn hứa với cô rằng, cả quãng đời còn lại anh là để bù đắp cho cả thanh xuân bỏ phí của cô.

Trúc Thanh đứng đối diện anh mà nở nụ cười hạnh phúc nhất. Cô bây giờ chẳng còn lo lắng nữa mà thay vào đó là một cảm giác lâng lâng đến tuyệt vời

- Tống Vinh, con có đồng ý được người con gái này đi đến trọn đời?

-Con đồng ý!!

- Trúc Thanh, con có đồng ý cùng người con trai này đi đến trọn đời?

- Vâng, con đồng ý!!

Cả hai không hẹn nhưng lại cùng nở một nụ cười hạnh phúc trên môi. Tống Vinh cúi người hôn sâu lên môi cô. Nụ hôn triền miên đến quên cả không khí xung quanh, mọi tiếng vỗ tay đối với họ có lẽ là chẳng tồn tại. Họ bây giờ chỉ có duy nhất đối phương trong lòng...

Tối hôm ấy, Trúc Thanh vừa vào phòng đã lao ngay lên giường

- Aaaa mệt chết em!!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!