Tối hôm ấy, Trúc Thanh hẹn Gia Minh và Trinh Trinh tới một quán ăn gần trung tâm thành phố. Cả ba đặt một phòng VIP rồi cùng nhau bước vào. Trúc Thanh cúi mặt nói giọng lí nhí
- Anh chị có thể tha thứ cho Tống Vinh được hay không?
Gia Minh nhíu mày hạ đũa, ánh mắt nghiêm túc nhìn cô em gái
- Em hẹn anh chị tới đây để nói chuyện này? Vậy anh chị xin phép!!
Anh dự nắm tay Trinh Trinh bước đi thì cô ngăn lại mà lắc lắc đầu
- Anh bình tĩnh đã!!
Gia Minh thở hắt ra mà ngồi xuống ghế. Lúc này Trúc Thanh mới dám lên tiếng tiếp
- Anh ấy không phải người như vậy... là do.. ba của anh ấy đang bị bệnh rất nặng... nên anh ấy rất cần tiền phẫu thuật... chi phí tận 2 tỷ nên anh ấy mới làm liều... anh ấy đi du học ở Pháp là do được học bổng của nhà trường... nhưng khi trở về thì biết ba bệnh tình nặng như vậy... anh ấy chính là không còn đường lui...
- Dù không có đường lui đi nữa thì anh ta cũng không nên mang danh dự của một người con gái ra đùa giỡn như vậy!! Trinh Trinh suốt mấy năm qua đều sống trong ám ảnh, đến khi anh ta về đây còn khiến cho cô ấy muốn sống dở chết dở, cho dù anh ta có hoàn cảnh cũng không thể nhân nhượng!!
- Nhưng năm đó là anh ấy cứu chị Trinh Trinh cơ mà!!
Trúc Thanh kể lại đầu đuôi câu chuyện cho cả hai nghe, cô khẽ nói
- Một phần cũng do chị Trinh Trinh lúc ấy không lắng nghe anh ấy giải thích mà đã bỏ đi!! Em biết là anh ấy có lỗi trong chuyện này... nhưng em chỉ mong anh chị...
Trinh Trinh bất ngờ chen ngang lời cô nói
- Là chị không tìm hiểu rõ, chị sẽ không trách móc anh ta nữa... nhưng anh ta trả tiền lại như vậy thì ba anh ta thế nào??
- Ơ... em... em...
Trinh Trinh như hiểu ý rồi khẽ cười
-Trúng tiếng sét tình yêu rồi phải không cô??
Trúc Thanh đỏ mặt cúi xuống, Gia Minh cũng vì vậy mà bật cười gắp vào chén cô một con tôm
- Ăn đi, mặt em đỏ hơn cả con tôm này rồi đấy!!
- Ya ya, anh chọc em!!
Anh không thèm trả lời lại mà đem tôm bóc vỏ bỏ vào chén cho Trinh Trinh, Trúc Thanh chun môi lại
- Em phải em gái anh không, bóc em nữa!!
- Em không có tay sao?
- Có, nhưng em không muốn bóc tôm!!!
- Vậy đừng ăn!!
- Anh là anh Hai em đó!!
- Nhưng không phải người yêu anh!! Muốn thì tìm tên Tống vinh kia bóc cho ăn!!
Trúc Thanh nghẹn bứa ở cổ họng không thể cãi lí thêm. Trinh Trinh bật cười lấy một con tôm trong chén mình bỏ vào chén cô
- Được rồi, ăn đi!! Anh đừng ghẹo em nó nữa!!
Cả ba vui vẻ ăn xong bữa cơm rồi ra về. Ở trong xe, anh khẽ chau mày nhìn đằng trước, miệng hỏi cô
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!