Chương 48: (Vô Đề)

Về phía Trinh Trinh, Cô sau khi tạm biệt Trúc Thanh liền bước lên lầu, hít sâu một hơi cô liền đưa tay gõ cửa phòng anh

*cốc cốc*

Gia Minh đang nằm mệt mỏi trên giường nghe tiếng gõ cửa liền đứng dậy. Cánh cửa vừa mở là lúc cả hai đối mặt với nhau, Gia Minh để cửa đó rồi bước vào trong. Trinh Trinh cũng theo đó bước vào rồi khóa cửa lại. Anh ngồi ở mép giường, hai tay đan lại mặt cúi xuống đất

- Em sao lại qua đây giờ này?

Trinh Trinh đứng gần đó hai tay bấu víu vào nhau, tâm trạng có chút hỗn loạn mà lên tiếng

- Em... em muốn xin lỗi anh...

- ...

Gia Minh vẫn cúi gằm mặt xuống sàn nhà không trả lời, điều đó khiến tâm trạng cô càng phức tạp mà lo sợ

- Em... năm đó là do em bất cẩn uống quá chén nên... em xin lỗi... lí ra em không nên quay lại tìm anh... em không nên yêu anh... nhưng em lại ích kỉ muốn anh là của em... em... em...

- Tại sao lại giấu anh??

- Em sợ... em sợ anh sẽ khinh thường em... nếu quá khứ dơ bẩn đó để anh biết được thì liệu anh có còn yêu em không? Em lúc nào cũng phải đấu tranh suy nghĩ vì chúng... em...

Anh ngước khuôn mặt điềm đạm lên, từng câu nói đứt quãng của cô khiến tim anh thắt lại. Anh chính là không thể nói thêm với cô gái này mà... tâm tình có chút dịu đi anh dự đứng dậy bước xuống bếp nấu gì cho cô liền bị cô nắm lấy cánh tay giữ lại.

Trinh Trinh như sợ anh bước đi tiếp nên nhanh chóng lên tiếng

- Chúng ta hủy hôn đi!!

Câu nói này chính thức làm cho anh bực bội trở lại, lửa giận trong lòng mới vừa nguôi xuống liền bị cô châm dầu mà cháy lại, anh quay lại đối mặt với cô

-Em vừa nói gì??

- Em... em nói... chúng ta hủy hôn đi!!...

- Xem ra tối nay nên cho em ăn cái khác rồi!!

Nói rồi anh lao vào cô mà ngấu nghiến đôi môi đỏ hồng kia. Trinh Trinh trợn tròn mắt nhìn khuôn mặt phóng đại của anh. Cô dự đẩy anh ra liền bị tay anh kiềm lại, môi vẫn tiếp tục dây dư, anh đưa lưỡi vào bên trong khoang miệng cô quấy đảo, kích thích chiếc lưỡi đinh hương đang rụt rè kia.

Trinh Trinh ưm ưm trong cổ họng như muốn anh dừng lại. Gia Minh dứt nụ hôn ra liền đẩy ngã cô xuống giường, đưa tay cởi chiếc áo from rộng ra trèo lên người cô tiếp tục cúi xuống mà hôn lên đôi môi đang lấy lại nhịp thở kia. Dây dư môi lưỡi đến chán chê anh liền ghé qua bên vành tai rồi mút máp. Trinh Trinh như hiểu anh muốn làm gì liền cản lại

- Anh... anh muốn làm gì...á...

Anh cắn mạnh vào cổ cô rồi tiếp tục mút máp cái cổ trắng ngần kia. Trinh Trinh đánh lên lưng anh

- Dừng lại đi... em không đáng... Á á...

Anh tiếp tục cắn mạnh vào cổ cô nhưng lần này anh ngước mặt lên nhìn cô

- Em có im lặng cho anh làm việc hay không? Em còn dám lên tiếng thì anh lập tức cắn nát cơ thể em!!

Nói rồi anh cúi xuống tiếp tục công việc của mình. Đưa tay mở từng khuya áo của cô ra, Trinh Trinh nắm chặt lại lắc đầu

- Nhưng em dơ bẩn lắm... không xứng đáng với anh...

Anh yêu chiều hôn lên khóe mắt cô

- Không dơ bẩn, mọi thứ về em đều không dơ bẩn. Quá khứ kia anh không cần biết, chỉ biết rằng hiện tại em là của anh!! Ngoan, buông ra...

- Anh...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!