Chiều hôm ấy, anh trở về Trịnh Gia tắm rửa rồi xuống lầu xin phép ông bà Trịnh
- Ba mẹ, con xin phép đi chơi với Trinh Trinh. Chắc là không ăn ở nhà đâu ạ!!
- À, tuổi trẻ mà cứ đi đi con!!
- Vâng...
Trúc Thanh từ trên lầu chạy xuống kéo Gia Minh ra ngoài cửa, nũng nịu nhìn anh rồi ôm lấy cánh tay anh mà chớp chớp đôi mắt ngây thơ
- Anh Hai à, bé Út thèm hoàn thánh chiên...
- Thì sao?
- Anh Hai à, từ nhỏ em đã sống mà không có tình yêu thương từ anh Hai, anh nghĩ xem bây giờ anh có nên bù đắp không?
- Không!!
Vừa nói anh vừa tiến thẳng xuống gara, Trúc Thanh bức bối mà dậm chân
- Đồ anh Hai đáng ghét!!
Gia Minh xuống xe liền khẽ cười rồi phóng xe ra khỏi gara. Tới Lại Gia, anh bấm chuông đứng dựa vào xe đợi cô. Người làm ra mở cửa liền cúi đầu chào anh mời anh vào nhà.
Gia Minh gật đầu bước vào nhà, ông bà Lại vui vẻ gọi anh ở lại ăn cơm. Gia Minh cũng đành gật đầu vâng dạ ngồi cạnh cô như đôi vợ chồng trẻ ăn cơm cùng đại gia đình lớn.
Ăn xong cả hai xin phép ra ngoài. Cô yên vị trên xe rồi quay qua anh
- Mình sẽ đi hẹn hò ở đâu? Bất chợt anh nhớ tới tối qua, ngôn tình sao? anh sẽ đành thử vậy, khẽ ho nhẹ anh nhướn mày
- Đi công viên nhé!!
- Công viên?_ cô khó hiểu nhìn anh
- Ừm, không phải yêu nhau hay hẹn tới công viên giải trí sao?
Cô nhìn người đàn ông trước mặt là lạ nhưng vẫn gật đầu
- Vâng!!
Anh cho xe lăn bánh, tới công viên mắt cô liền sáng rực mà chảy nhạy lung tung. Gia Minh gửi xe xong liền chạy theo cô kéo tay cô lại
- Sao em cứ chạy lung tung vậy? Nắm lấy tay anh!!
Trinh Trinh đan xen năm ngón tay cùng anh rồi kéo anh đi. Gia Minh ậm ự đứng lại mà giật ngược cô về phía sau đứng trước mặt mình. Cô chớp chớp mắt khó hiểu nhìn anh
- Sao vậy?
- Hôm nay chưa hôn!!
Trinh Trinh nhìn ngang nhìn dọc rồi nhìn anh
- Nhưng đang ngoài đường mà, còn là nơi công cộng!!
Gia Minh nhíu mày mặc cô nói, hai tay áp bên má cô cúi xuống mà hôn nhẹ lên môi cô, mút nhẹ một cái rồi rời đi khiến cô bật cười. Cô chạy nhảy đủ thứ nơi, kéo anh tới vòng quay ngựa gỗ mà chỉ vào
- Chơi không?
Anh nhướn vai tỏ vẻ đồng tình rồi cùng cô leo lên. Đủ người vòng quay liền quay nhè nhẹ, cả hai nhìn nhau cười tươi... cả ngày mệt mỏi, ngay lúc này chính là thời khắc yên bình cho cả hai.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!