Chương 31: (Vô Đề)

Đã hơn một tuần cô xuất viện, nằm ở nhà cô nhớ đến kế hoạch của Trúc Thanh. Khẽ thở ra cô đưa máy gọi cho anh nhưng chỉ nhận lại từ tổng đài hai tiếng tút tút

- Trịnh Gia Minh, anh dám không bắt máy. Em nhất định sau này sẽ khiến anh hối hận!!

*Cốc cốc*

Cô nhíu mày nhìn về phía cánh cửa lên tiếng

- Vào đi!!

Bà Lại bước vào trên tay là một ly sữa ấm

- Uống chút sữa nào Trinh Trinh!!

- Con không uống đâu, mẹ mang ra ngoài giúp con đi!!

- Con còn giận ba mẹ sao?

Ánh mắt bà có chút trùng xuống, tay bà nắm chặt lấy ly sữa

- Mẹ xin lỗi, có lẽ khi nhận ra được lỗi lầm của mình thì đã quá muộn, đã khiến các con phải đau khổ... nhưng mẹ chỉ mong các con sau này có thể sống vui vẻ và hạnh phúc...

- ...

- Mẹ nghĩ, con giận mẹ bây giờ cũng rất đáng, mẹ không có tư cách để con tha thứ nhưng mẹ hi vọng con có thể chăm sóc tốt bản thân... Nói rồi bà đặt ly sữa lên bàn rồi quay đi, Trinh Trinh bật khóc

- Mẹ...

Cô bước xuống giường ôm lấy bà, bổn phận làm con làm cái... cô làm sao có thể hận ba mẹ mình... Bà Lại khẽ cười ôm lấy cô rồi đưa tay vuốt khẽ tóc cô

- Được rồi, đừng khóc nữa...

[...]

Gia Minh sau khi rời đi cũng không có một công việc ổn định. Anh xin vào một công ty đóng gói nhỏ tại ngoại thành. Cuộc sống đối với anh bây giờ mà nói chính là bấp bênh. Ngày nào cô cũng gọi cho anh, anh vẫn thấy nhưng anh không muốn bắt máy. Anh đã chặn hết tất cả sự liên lạc cả với Trịnh Gia và Lại Gia chỉ riêng cô là anh còn để. Bởi đó là thứ duy nhất để anh biết rằng mỗi ngày cô đều đang sống, như vậy anh tin chắc một ngày cô sẽ quên anh.

[...]

Trinh Trinh hẹn Trúc Thanh tới một quán cà phê tại trung tâm thành phố. Bước vào bên trong đã thấy Trúc Thanh đang nhâm nhi ly trà. Cô bước lại đặt giỏ xách lên bàn rồi ngồi xuống

- Em tới lâu chưa?

Trúc Thanh lắc đầu cười trừ

- Em mới tới thôi, chị uống gì gọi đi!!

Trinh Trinh cầm menu lướt qua một lượt rồi gọi một ly matcha. Trúc Thanh thấy nét mặt không mấy vui của cô liền lên tiếng

- Sao vậy chị? Có chuyện gì sao?

- Đã hơn tuần nay chị gọi anh ấy không bắt máy!!

- Vậy sao? Nhưng mà có chuông đổ ạ?

Cô gật gật đầu với ánh mắt hiện lên đôi chút ý buồn. Trúc Thanh khẽ cười

- Vậy cứ theo kế hoạch đi chị!!

- Anh ấy không bắt máy thì kế hoạch gì nữa?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!