Chương 45: Đại phu nhân, bà quên ta xuất thân từ Phi Diệp Tân à

Yến tiệc diễn ra, nhạc hết người tan.

Lúc rời khỏi cung, Cố Ly nhận được nhiều đồ ban tặng nhất. Trên đường trở về phủ trưởng công chúa, ai cũng mệt mỏi, trở về phòng của mình muốn đứt hơi.

Hôm nay Cố Ly đã danh chính ngôn thuận tiến vào Khang Viên. Tuy nàng có phòng của riêng mình nhưng đa phần dùng để chất đồ, bản thân hầu như đều ở phòng Tần Tê. Bốn Mễ đều là người thông minh, sớm đã biết quan hệ của hai vị chủ tử, trưởng công chúa lại đồng ý, vì vậy hầu hạ hai vị chủ tử cũng không có gì khác nhau.

Tần Tê nằm trên giường, nâng nửa người nhìn Cố Ly: "Ly tỷ tỷ cuối cùng cũng trở thành người nhà của muội." Tần Tê cúi đầu nằm lên người Cố Ly, khẽ nói: "Tuy trên danh nghĩa trở thành tỷ tỷ của muội nhưng trong lòng muội, tỷ là người muội yêu nhất."

Cố Ly vuốt ve mái tóc dài mềm mại của Tần Tê, ánh mắt dịu dàng:

"Tê Tê, sau này luôn ở bên cạnh tỷ được không? Cho dù đi đâu, chúng ta đều không rời xa nhau."

Tần Tê ngẩng đầu: "Dạ được!" nàng đẩy vạt áo của Cố Ly, nhìn thấy b. ầu ngực nửa lộ ra, nàng bắt đầu c. hảy nước miếng.

"Không được để nước miếng chảy ra!" Cố Ly không nhúc nhích, chỉ cảnh cáo.

Tần Tê vội ngẩng đầu, cố gắng nuốt ngược nước miếng vào trong:

"Không c. hảy nước miếng thì để muội ăn, được không?" Nàng cười tủm tỉm hỏi.

Đôi gò má của Cố Ly nổi lên hai rạng mây đỏ. Ngón tay thon dài dùng sức lướt qua gò má Tần Tê, cánh môi khẽ rung động:

"Đêm nay cho muội ăn."

"Tuyệt quá!" Vẫn hai chữ này, chỉ là lần này giọng nàng mang theo rất nhiều kích động, còn cả tiếng nuốt nước miếng.

Cố Ly từ nhỏ đã luyện võ, nhiều năm qua vóc dáng cơ thể cực kỳ tốt. Ngày thường thấy nàng có chút gầy yếu nhưng khi cởi y phục xuống, bàn tay nhỏ bé của Tần Tê sờ lên mới phát hiện trong cơ thể mảnh khảnh ẩn chứa sức lực rất lớn: "Thật tuyệt vời!" Tần Tê khen ngợi: "Rất xinh đẹp!" nàng cúi xuống hôn lên cơ thể Cố Ly.

Đêm nay, hai người lật qua lật lại, giằng co đến nửa đêm, cũng may sau khi hai người ở chung, Cố Ly liền cho người gác đêm bên ngoài lui xuống, đề phòng họ nghe thấy những âm thanh không nên nghe.

Sáng sớm hôm sau, Tần Tê vừa ngáp vừa mở mắt liền phát hiện Cố Ly đã không còn bên cạnh.

"Ly tỷ tỷ đâu?" Cô Ly hỏi Đại Mễ.

Đại Mễ cười nói:

"Toại An quận chúa đến tiền viện thỉnh an trưởng công chúa. Thấy ngài còn ngủ nên bảo nô tỳ đừng quấy rầy ngài."

Tần Tê ôm chăn lại ngáp một cái thật lớn, Ly tỷ tỷ thức dậy sớm ghê:

"Mau giúp ta rửa mặt chải tóc."

Sau khi rửa mặt chải tóc xong Tần Tê chạy tới tiền viện, Cố Ly đã hành lễ xong với trưởng công chúa và Tần Văn Bác, lúc này đang dâng trà. Trưởng công chúa vui mừng đồng thời ban thưởng thật nhiều cho Cố Ly, còn nói dùng bữa xong sẽ dẫn Cố Ly qua Xuyến Xuyến môn phủ An Quốc Công.

Với an bày của trưởng công chúa Cố Ly chỉ có thể đồng ý. Nàng không có ý định tạo nhiều mối quan hệ với những người ờ đây nhưng cũng không muốn phụ ý tốt của trưởng công chúa.

Sau khi dùng bữa xong, hai phu phụ trưởng công chúa dẫn theo Tần Tê và Cố Ly đến phủ An Quốc Công. Lão phu nhân nghe chuyện của Cố Ly, hôm nay đã tự mình ở Thanh Huy đường chờ họ.

Tần Văn Bác đến phủ An Quốc Công thì vào thư phòng của huynh trưởng, để trưởng công chúa dẫn Tần Tê và Cố Ly đến Thanh Huy đường. Vừa vào Thanh Huy đường đã nhìn thấy Phùng Thị thê tử của Tần Văn Uyên đứng chờ, trưởng công chúa cười nói:

"Đại tẩu cũng ở đây à, là tới xem nữ nhi ta vừa nhận phải không?"

Phùng Thị nói:

"Phải, ta nghe nói hôm nay ngươi dẫn theo Toại An quận chúa đến, ta tới chỗ mẫu thân xem."

Cố Ly dựa theo lễ nghi của Minh Tịch hành lễ với Quốc Công phu nhân và Phùng Thị. Quốc Công phu nhân nói:

"Quả là cô nương khôn khéo, con nhiều lần cứu Tê Tê cũng chính là cứu toàn bộ phủ An Quốc Công của ta. Đây xem như duyên phận giữa con và chúng ta. Ly Nhi, sau này con hãy xem đây như nhà của mình, đừng xem mình là người ngoài."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!