Trưởng công chúa hiểu rõ tâm trạng lúc này của Cố Ly, nhưng vẫn có ít lời nhắc nhở: "Ly Nhi, con báo thù cho mẫu thân vốn không có gì đáng trách, nhưng ta phải nhắc nhở con một câu, Võ Tư Nhiên là tiểu thư Võ Ninh Hầu phủ, là đại phu nhân Cố gia, nàng còn một vị tỷ tỷ ở trong cung, được phong làm Hiền phi. Người như vậy không phải con muốn động là có thể động. Cho dù con võ công cao cường, có thể gϊếŧ được Võ Tư Nhiên nhưng đến cuối cùng sẽ chọc phải phiền phức lên người."
Trưởng công chúa tiếp tục: "Ly Nhi, xin lỗi con, trong chuyện này ta không có cách nào trực tiếp ra tay giúp con, nhưng con có thể đi báo quan." trưởng công chúa không hi vọng Cố Ly chọc phải phiền phức.
Cố Ly cúi người hành lễ: "Đa tạ điện hạ vì con mà suy xét, ý con đã quyết, cũng sẽ không hành sự lỗ mãng. Điện hạ yên tâm, con biết mình nên làm thế nào. Chỉ là..." Cố Ly ngẩng đầu nhìn trưởng công chúa: "Tình cảnh bây giờ, điện hạ xác định còn muốn nhận con làm nghĩa nữ sao?" Dù sao tương lai của nàng sẽ là nữ tử gϊếŧ chết kế mẫu, đây là hành vi không được thế gia chấp nhận.
Trưởng công chúa nắm tay Cố Ly:
"Đứa nhỏ ngốc này, chuyện này sao có thể trách con được. Ta chỉ hi vọng con có thể bảo vệ tốt chính mình, đừng hành sự quá xung động. Hơn nữa tiếng 'mẫu thân' này, con trốn không thoát đâu."
Cố Ly đỏ mặt, phần tình cảm ấm áp, dù sao nàng không quen.
"Con còn muốn trở về Cố gia?" Xem Cố Ly như nữ nhi của mình, trưởng công chúa rất khó không thương tiếc cô nương luôn tự cường trước mặt này.
"Dạ, tất nhiên." Ánh mắt Cố Ly trở nên kiên định, "Trước nay con chỉ cảm thấy Cố gia đối với con mà nói có cũng được không có cũng được. Lúc này, Cố gia đối với con mà nói vô cùng quan trọng." Khóe môi Cố Ly cong lên, cười giống như đóa hồng nhuộm máu, tươi đẹp cực kỳ.
Trưởng công chúa biết chuyện liên quan đến tình thân thù hận, không có cách nào khuyên giải. Hơn nữa nghĩ đến thân thế của Cố Ly, trưởng công chúa cũng không nguyện để Cố Ly ủy khuất chính mình:
"Ly Nhi, cho dù ra sao, con cũng phải chăm sóc tốt bản thân, có việc sẽ có phủ trưởng công chúa giúp con."
"Đa tạ điện hạ." Cố Ly cúi người hành lễ, vốn định rời khỏi, nhưng nhớ đến lời hứa với Tần Tê, nàng đành thôi. Quả thật cùng trưởng công chúa ra ngoài chọn vải vóc.
Đồ phủ trưởng công chúa dùng, đều là hoàng thương trong hoàng cung đặc biệt phụ trách cung ứng, chọn mua đều là nguyên liệu thượng hạng giống như trong cun, g chỉ dùng hàng độc nhất vô nhị, chỉ là dùng quá nhiều khó tránh khỏi cũng sẽ chán. Hôm nay, trưởng công chúa muốn thay đổi một chút, cũng là để Cố Ly tạm thời quên đi chuyện thù hận.
Kinh thành, Thụy Hòa Trang.
Đây là cửa hiệu tơ lụa lớn nhất kinh thành, cũng là cửa tiệm cung cấp cho trong cung, Lão bản họ Sài, lúc đoàn người của trưởng công chúa đến, lão bản không ở đó, chỉ có chưởng quỷ của cửa tiệm đang bận rộn. Chưởng quỹ vừa thấy trưởng công chúa giá đáo liền lập tức nghênh đón, dẫn trưởng công chúa vào phòng riêng bên trong, mang từng xấp vải vóc mới nhất vào cho trưởng công chúa xem qua.
"Ly Nhi, con cũng tới xem thử, thích chất liệu nào?" Trưởng công chúa nhìn các xấp vải xếp thành một hàng trước mặt, nên gọi Cố Ly đến chọn.
Cố Ly đối với những thứ này hoàn toàn không biết gì, lúc ở thư viện Phi Viện Tân, mỗi năm cũng sẽ may quần áo mới. Mấy năm qua, y phục của nàng không hề ít, vốn không cần may thêm. Một ít y phục vừa người cũng đều là Giang Phong Mẫn chuẩn bị cho nàng, nàng chưa từng hao tổng một chút tâm trí về phương diện này.
Nhìn biểu cảm trên mặt Cố Ly, trưởng công chúa thở dài nói: "Con đó, cũng nên biết trang điểm cho mình, nữ tử luôn thích làm đẹp cho mình. Thân là nữ tử, ngay cả không vì lấy lòng người khác, dung mạo cũng nên coi trọng, chí ít tốt cho tâm tình của chính mình. Ly Nhi, ta biết tâm con không ở đây, nhưng nữ hài tử nên được nuông chiều, đừng cô phụ dung mạo của mình."
Đây là lời mẫu thân ân cần dạy dỗ nữ nhi, trưởng công chúa nhìn ra trong quá trình trưởng thành của Cố Ly tuy học rất nhiều bản lĩnh nhưng lại khiếm khuyết sự chăm sóc và quan tâm của mẫu thân.
Cố Ly gật đầu, nàng tán thành lời của trưởng công chúa nhưng.... nàng thật sự không biết những thứ này:
"Tạ điện hạ nhưng con thật sự không biết."
"Ta sẽ từ từ dạy con." Trưởng công chúa là một nữ nhân yêu cầu rất cao, xuất thân của nàng, phu gia của nàng để cho nàng có tư cách có một cuộc sống như vậy. "Ly Nhi, con thích màu gì?" Những ngón tay mảnh khảnh của trưởng công chúa lướt trên các xấp vải vóc, dường như đang đắn đo.
"Màu trắng." Y phục của Cố Ly luôn lấy đơn giản làm chủ đạo. Đối với màu sắc nàng cũng không có kén chọn. Nếu như nhất phải lựa chọn thì màu trắng vẫn được lựa chọn đầu tiên. Nguyên nhân cũng chỉ là màu trắng đơn giản, phối màu gì cũng hợp.
Trưởng công chúa quan sát Cố Ly, nói: "Dung mạo diễm lệ, màu trắng thì quá thuần." Tay nàng đặt xuống xấp gấm màu đinh hương, Cố Ly nhìn thấy liền cau mày, trưởng công chúa sẽ không chọn màu này cho nàng đâu?
"Đây là màu Tê Tê yêu thích. Nàng ấy à, thích màu sắc tươi đẹp, nhưng lại nói màu sắc quá tươi tắn, mặc vào cảm thấy nặng nề. Kiểu màu sắc này thì tốt nhất, nhẹ nhàng linh hoạt, thích hợp nhất với tiểu cô nương như Tê Tê." Trưởng công chúa tự mình nói, trong ánh mắt tràn đầy yêu thương của một người mẫu thân.
Cố Ly không nói lời nào, ánh mắt nhìn chằm chằm ngón tay trưởng công chúa. Ngón tay kia vừa đặt lên màu nhuyễn yên la*. Cố Ly lại nhíu mày. Màu son, màu vải vóc tuy rằng nhẹ nhàng nhưng màu sắc quá mức diễm lệ.
*Có bốn màu: màu xanh như bầu trời sau mưa, màu oliu nhạt (trộn giữa màu xanh lá cây+màu vàng), màu xanh lá của cây tùng, màu đỏ bạc. Khi đặt gần sẽ như màu khói
Trưởng công chúa nhìn ra tia chống cự trong ánh mắt của Cố Ly:
"Ly Nhi, con có thể tin tưởng ánh mắt của ta?"
"Dạ tin." Lần này Cố Ly không có chút do dự.
"Đứa trẻ ngoan." Trưởng công chúa hài lòng chỉ vào hai xấp vải vóc: "Hai xấp này, những thứ khác cứ dựa theo thường lệ đưa tới là được."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!