Chương 1: Xuống núi

Phi Diệp Tân Thư Viện, tọa tại một ngọn núi giữa 4 quốc gia, Phong Quốc, Khánh Quốc, Huỳnh Quốc, Lịch Quốc. Vì vậy, quanh năm nước chảy vòng quanh không chảy ra ngoài, dưới chân núi chỉ có một độ khẩu có thể đi tới bằng thuyền. Độ khẩu gọi là Phi Diệp Tân, có một thư viện cổ tên là Phi Diệp Tân Thư Viện. Thư Viện bên trong tất cả mọi người đều là nữ tử, chuyên dạy bảo Công chúa các nước, Quận Chúa và tiểu thư thế gia đại tộc văn sử lễ nghi, nữ công gia chánh trù nghệ, cầm kỳ thi họa,... Về lâu về dài, Phi Diệp Tân đã trở thành nơi các quý nữ đặc biệt từ nhiều quốc gia khác nhau hội tụ. Nữ tử xuất thân từ Phi Diệp Tân, đều là người có tri thức, hiểu lễ nghĩa.

*độ khẩu: bến đò đưa người sang sông

Lão sư trong Thư Viện đều là người thần bí. Cho dù là học sinh thư viện cũng ít người biết được rõ ràng lai lịch của các sư phụ. Mà Chưởng viện càng thần bí, càng ít người rõ danh tính của nữ tử này.

Hằng nằm, Thư Viện đều tuyển một số lượng lớn danh môn quý nữ đến từ các quốc gia khác nhau, những có thể tiến vào viện của các lão sư hay không, có thể trở thành đệ tử nhập thất hay không, còn phải xem tư chất cá nhân cùng tạo hóa. Ở trong này, dù có thân phận gì cũng vô dụng, nơi này Công chúa, hay Quận chúa đều là vô dụng.

Phần lớn danh môn quý nữa được đưa vào Phi Diệp Tân Thư Viện từ lúc còn nhỏ, bình thường học tập 5 năm đã có thể xuất sư xuống núi, Các đệ tử nhập thất ít nhất học tập 10 năm mới có thể xuống núi rời đi. Đương nhiên, cũng có người không chịu được cực khổ, học được một hai năm liền rời đi. Như vậy cũng không tính là xuất sư, nhưng lại tự cho mình là môn sinh Phi Diệp Tân Thư Viện.

Cố Ly đã ở Phi Diệp Tân Thư Viện học tập 14 năm, nàng được xem như là môn sinh lâu nhất ở Phi Diệp Tân, nhưng tuổi cũng không phải lớn nhất. Cho dù là đại sư tủ Dịch Già Thần Nhứ đã bắt đầu tiếp nhận việc quản lý thư viện từ Chưởng viện, cũng chỉ là 5 tuổi tiến vào Thư Viện, ở bên Chưởng viện học tập 10 năm liền xuất sư. Mà nàng 3 tuổi đã bị đưa vào thư viện, bên sư phụ Giang Phong Mẫn đã học tập 14 năm

Trong thư viện, lão sư của nàng Giang Phong Mẫn, trừ Chưởng viện, là người có võ công cao nhất. Về phần sư phụ cùng Chưởng viện ai võ công cao hơn, hình như là không có đáp án. Sư phụ không dám động võ với Chưởng viện. (*sợ vợ ghê =))) )

Nhắc tới sư phụ nhà mình, Cố Lý lộ ra một chút biểu tình quái lạ. Bình thường sư phụ đều rất hung hăng, một khi gặp Chưởng viện đều biến thành túng quẫn, thật sự là một người không đáng tin. Nhưng sư phụ có một điều không thể chê, đó chính là võ công vô cùng cao thâm, tới mức Cố Ly hoàn toàn không nhìn ta rốt cục võ công cao bao nhiêu. Lúc 3 tuổi nàng lên núi, toàn bộ ký ức đều là về thư viện.

Đối với nàng mà nói, cái gì cũng không quan trong, nàng thầm nghĩ muốn thành tuyệt đỉnh cao thủ giống sư phụ

Nhưng mà...

"Sư phụ, võ công của đệ tử đã lâu không có tiến bộ." Cố Ly phiền não nói

Giang Phong Mẫn cười nói: "Ta xem ngươi có thể chống đỡ được bao lâu? Rốt cuộc ngươi cũng chịu đến hỏi ta."

"Sư phụ!" Cố Ly nhíu mày. Nói chính sự, người có thể hay không đứng đắn một chút

"Vi sư có thể dạy, đều dạy cho ngươi. Nếu ngươi hy vọng võ công nâng cao, phải rời thư viện, đi ra ngoài rèn luyện một chút, như vậy ngươi mới có tiến bộ." Giang Phong Mẫn rốt cuộc cũng có một chút dáng vẻ của sự phụ người ta.

"Rèn luyện?" Cố Ly nhẹ giọng lặp lại này hai chữ, "Nhưng đệ tử không chỗ có thể đi."

"Ngươi a." Giang Phong Mẫn bất đắc dĩ. Đồ đệ của nàng tuổi còn nhỏ, như thế nào tâm tình so với nàng còn muốn già hơn? "Bên ngoài nơi nơi phồn hoa, chỗ nào đều có thể đi. Nếu không có chỗ đi ngươi liền đi Vân quốc xem sư tỷ của ngươi, hoặc là... ách... hoặc là..." Nói tới đây, Giang Phong Mẫn cũng đều hết chỗ nói rồi. Thời điểm Cố Ly được đưa vào thư viện, chỉ biết là cha mẹ đều không ở đây, lại không có người thân thích, quả nhiên là một thân một mình, không vướng không bận."

Tóm lại, ngươi đi ra ngoài trải nghiệm, trải qua một vài sự việc, gặp thêm một số người, lý giải võ công liền sẽ khác đi."

Nghe sư phụ nói như vậy. Cố Ly nhanh chuẩn bị hành trang xuống núi du ngoạn

Phi Diệp Tân Thư Viện, Phi Hoa Tiểu Trúc.

Chưởng viện nghe nói Giang Phong Mẫn đem Cố Ly tống cổ xuống núi, nhịn không được nói: "Ngươi có dặn dò Ly nhi phải chú ý cái gì không ?"

"Chú ý cái gì?" Giang Phong Mẫn hỏi lại.

Chưởng viện tức giận mà trừng mắt nhìn nàng, liếc mắt một cái, "Kia khuôn mặt của Ly Nhi, đi ra ngoài không biết muốn trêu chọc bao nhiêu tai họa. Ngươi làm sư phụ lại không dặn dò nàng một chút?"

Giang Phong Mẫn giật mình." Sợ cái gì? Ly Nhi cũng không phải chưa từng xuống núi. Lại nói, đồ đệ của ta chẳng lẽ để cho người khác chiếm tiện nghi? Buồn cười!"

Lúc trước, Cố Ly phụng mệnh sư phụ xuống núi đến Lịch quốc giúp đại sư tỷ Dịch Già Thần Nhứ, tuy rằng thời gian xuống núi ngắn ngủi, nhưng cũng tích lũy không ít kinh nghiệm. Tỷ như, khuôn mặt này của chính mình dễ dàng gợi ra phiền toái. Cho nên lần này xuống núi, nàng mua một đấu lạp mang ở trên đầu, đấu lạp có lụa mỏng che mặt.

*đấu lạp: mũ trúc có màng lụa mỏng che trước mặt

Rời khỏi Phi Diệp Tân, Cố Ly đã nghĩ được nơi muốn đi. Nàng nhớ rõ lúc trước chính mình là bị một vị hảo hữu của mẫu thân đưa vào Phi Diệp Tân Thư Viện. Nay nàng muốn đi vấn an vị hảo hữu của mẫu thân này, cảm tạ nàng năm đó tương trợ .

Minh Tịch quốc ở Đông Phương đại lục. Lãnh thổ mở mang, dân chúng giàu có. Đương kim Hoàng đế niên hiệu Chính Duẫn. Năm nay chính là Chính Duẫn Đế, năm thứ 17. Ở Kinh Thành, trước một tửu lâu, một chiếc xe ngựa tinh xảo, hoa mỹ dừng lại. Xe ngựa bốn bề đều được làm bằng gỗ đào, khắc đẽo tinh xảo. Toàn bộ người đi đường nhìn thấy xe ngựa này, tất cả đều đi đường vòng, cửu tửu lâu mở ra một bên thật lớn.

Lúc này, hai nha hoàn xinh đẹp đi theo một thiếu nữ từ phía sau theo tửu lâu đi ra. Ba người lên xe ngựa, xa phu lái xe rời đi.

"Ai? Người này là ai a? Phô trương như vậy?" Có người hiếu kỳ hỏi.

Đại thúc có tâm hồi đáp: "Ngươi là người bên ngoài đi? Ngay cả trong Kinh Thành Phụng An quận chúa đều không biết. Thấy kia xe ngựa bốn bề bằng gỗ đào không ? Về sau thấy liền tránh đi. Vạn nhất va chạm Quận chúa, đừng nói mẫu thân nàng là Trưởng công chúa điện hạ, mà Hoàng Thượng cũng không tha cho ngươi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!