Edit: Min
Beta: Maria
–
"Có lẽ ở một thời không khác, anh vẫn muốn nắm lấy tay em." — "Em có khỏe không" – Châu Kiệt LuânNhân dịp kỳ nghỉ đông, lớp trưởng Châu Gia Kỳ đã tổ chức một buổi họp lớp cho lớp Hóa học A.
Ở thời điểm này, các bạn trong lớp đều đã là sinh viên năm tư. Những ai sắp tốt nghiệp thì đều đã có công việc sau mùa tuyển dụng mùa thu, những ai thi nghiên cứu sinh thì cũng thi gần xong rồi. Đa phần đều là người Hải Thành, dù có học ở nơi khác thì cũng đã về quê ăn Tết.
Trừ một số người đi du học chưa về, hầu hết bạn bè đều đồng ý tham gia, xem như là dịp lâu rồi mới gặp lại bạn cũ.
Thời gian được ấn định vào ngày mồng Năm Tết.
Sau khi nhận được tin nhắn của Châu Gia Kỳ, Thẩm Phong quay đầu, nhìn sang Ân Tư Thu.
"Châu Gia Kỳ nói sẽ tổ chức họp lớp. Em có muốn đi không?"
Ân Tư Thu đang xem phim, nghe vậy, cô vẫn chưa kịp quay đầu lại, chỉ đáp nhẹ: "Đình Tình đã nói với em rồi. Đi chứ, cô ấy bảo cô ấy muốn đi. Dù sao kỳ nghỉ đông này cũng chẳng có việc gì."
Hiện tại cô vẫn đang trong giai đoạn thực tập, công việc không nhiều, luận văn tốt nghiệp cũng gần hoàn thành nên cô nhàn rỗi hơn so với nhiều sinh viên năm tư khác.
Thẩm Phong gật đầu, nhắn lại cho Châu Gia Kỳ một chữ "Được."
Anh ngừng lại một chút, sau đó đặt điện thoại sang một bên, đôi mắt lóe lên một chút. Rõ ràng là có điều muốn nói nhưng lại ngập ngừng, trầm giọng gọi cô: "…Ân Tư Thu."
"Ừm?"
"Em có nhận ra không, từ kỳ nghỉ đông đến giờ, lúc nào em cũng chìm đắm trong mấy bộ phim truyền hình này."
Giọng anh có chút ấm ức.
Ân Tư Thu "À" một tiếng, vội cầm lấy điều khiển, dừng bộ phim lại.
Lúc này cô mới quay đầu, nhìn thẳng vào Thẩm Phong.
Hai ánh mắt chạm nhau.
Chỉ trong khoảnh khắc, Ân Tư Thu không nhịn được mà bật cười khẽ, khóe miệng cô nhếch lên, hiện ra hai má lúm đồng tiền.
Cô nhẹ nhàng nói: "Sao thế? Không phải em vẫn luôn ở bên anh sao?"
Thẩm Phong học chuyên ngành y khoa hệ 8 năm, liền thạc sĩ và tiến sĩ.
Đối với những chuyên ngành khác, năm tư là năm cuối, nhưng đối với Thẩm Phong, thời gian đại học mới chỉ đi được nửa chặng đường.
Mặc dù hiện tại anh chưa cần lên lâm sàng, nhưng nhiệm vụ nghiên cứu rất nặng nề, thường xuyên phải ở trong phòng thí nghiệm, không nhàn rỗi hơn mấy so với sinh viên năm cuối.
So với anh, rõ ràng Ân Tư Thu có nhiều thời gian rảnh hơn.
Vì thế, cô thường tranh thủ đến tìm anh, mỗi cuối tuần cũng đều đặn đến biệt thự nhà Thẩm Phong để chăm sóc Cưng.
Trong bốn năm đại học, hai người gần như lúc nào cũng ở bên nhau, không rời nửa bước, Thẩm Phong cũng ngày càng trở nên dính cô.
Thậm chí, trước đây anh còn đề nghị Ân Tư Thu xem xét việc thi nghiên cứu sinh vào Đại học F, để hai người có thể học cùng trường thêm vài năm nữa, cùng đi cùng về.
Anh hoàn toàn không thể kiềm chế bản thân mình, cứ như thể trong tiềm thức, anh cảm thấy mọi thứ đều phải như vậy.
Mọi thứ dường như đều rất khó khăn để có được, nên phải nắm thật chặt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!