Chương 14: (Vô Đề)

Cuối tháng tư, điểm số và thứ hạng của kỳ thi thử lần thứ hai dành cho học sinh lớp 12 được công bố. 

Hải Thành không có kỳ thi thử cấp thành phố, mà các kỳ thi này được tổ chức dựa trên từng khu vực. Kỳ thi lần này của bọn họ là cuộc thi liên kết giữa tám trường trong khu vực, bảng xếp hạng theo khu vực gần như có thể phản ánh đúng năng lực của học sinh.

Kết hợp với kết quả của kỳ thi thử đầu tiên, vừa hay, sau kỳ nghỉ lễ Quốc tế Lao động, học sinh sẽ bắt đầu điền nguyện vọng đại học.

Nhờ thời gian trước chăm chỉ ôn luyện, thành tích của Ân Tư Thu trong kỳ thi thử lần này đã khá hơn so với kỳ thi thử trước, thứ hạng cũng cải thiện đáng kể. Ngoại trừ môn Tiếng Anh vẫn còn hơi yếu, các môn khác đều ổn định. Với kết quả như vậy, phạm vi lựa chọn nguyện vọng của cô cũng mở rộng hơn.

Kỳ thi đại học ở Hải Thành tuân theo nguyên tắc nguyện vọng song song, thêm vào đó nguồn giáo dục tại đây rất phong phú, có nhiều trường đại học trong thành phố, dù điền nguyện vọng thế nào cũng không lo bị trượt. Một trường đại học thuộc nhóm thấp nhất chắc chắn vẫn sẽ là phương án dự phòng an toàn.

Chỉ là, dường như Ân Tư Thu không mấy vui vẻ.

Đêm xuống, đèn đường bắt đầu sáng lên.

Thời tiết ở Hải Thành hôm nay không tốt, bầu trời đêm u ám, không có lấy một chút ánh trăng hay sao sáng. 

Ân Tư Thu ngồi trước bàn học, tay nắm chặt tờ phiếu điểm, cụp mắt, vẻ mặt đăm chiêu. Trên thực tế, ngay cả khi không có sự xuất hiện của Thẩm Phong, cô vẫn luôn mơ hồ về tương lai của mình.

"Gió bên tai" đã nói việc điền nguyện vọng là một vấn đề quan trọng từ lâu, cần suy nghĩ thật kỹ lưỡng, dù là trường đại học hay ngành học cũng đều phải được cân nhắc cẩn thận. 

Đinh Tình vốn là người giỏi ăn nói, cô ấy đã sớm quyết định muốn trở thành giáo viên hóa học, nguyện vọng một sẽ điền trường sư phạm. 

Hải Thành có hai trường sư phạm, một trường thuộc nhóm đầu và một trường thuộc nhóm hai, dù chọn trường nào cũng không sợ sai.

Vậy còn cô thì sao? Sau này cô muốn làm gì?

Hồi lớp 11 chọn lớp phân ban, vì biết Thẩm Phong chọn môn Hóa nên Ân Tư Thu bốc đồng mà chọn theo. Cô gần như không suy nghĩ gì nhiều, chỉ đơn giản muốn đi cùng con đường với cậu. Nhưng giờ đây, khi hai người mỗi người một ngả, sự quyết tâm mù quáng của cô dường như càng trở nên nhỏ bé, yếu đuối hơn bao giờ hết.

Cô không tự chủ được mà khẽ nhíu mày, đang do dự thì ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa.

"Cốc cốc…"

Ân Tư Thu quay đầu lại, thấy mẹ cô đẩy cửa bước vào, trên tay bưng một ly sữa.

"Mẹ."

Mẹ Ân gật đầu, đặt ly sữa bên cạnh cô, nhẹ nhàng hỏi: "Mẹ nhận được tin nhắn từ cô Bàng rồi, cô ấy nói tuần sau sẽ họp phụ huynh. Con có bảng điểm rồi đúng không?"

Đây là câu hỏi mà cô không thể trốn tránh. Dù sao cũng là một thí sinh thi đại học, cho dù ba mẹ có bận rộn công việc đến đâu, cô có hiểu chuyện thế nào thì họ cũng vẫn quan tâm đến việc học của cô.

Ân Tư Thu không tự chủ được mà mím môi, khẽ nghiêm mặt, gật đầu rồi đưa tờ phiếu điểm trong tay cho mẹ.

Mẹ Ân chỉ lướt qua điểm số các môn, điều bà quan tâm hơn là thứ hạng trong trường và trong khu vực. Con số đã giảm khá nhiều so với kỳ thi thử trước, trên gương mặt của bà hiện lên một nụ cười nhẹ nhàng.

"Tốt lắm, có tiến bộ rồi. Con đã nghĩ sẽ học trường nào chưa?"

"…"

Ân Tư Thu không đáp, chỉ hơi lo lắng nắm chặt ly sữa trong tay.

Sữa vẫn còn ấm, truyền từ thành ly vào lòng bàn tay, dường như mang đến cho cô một chút sức mạnh.

Mẹ Ân kéo ghế ngồi xuống bên cạnh cô, như thể muốn cùng cô trò chuyện.

Bà nhẹ nhàng nói: "Thu Thu, mấy ngày trước mẹ và ba con có bàn bạc, việc điền nguyện vọng hay chọn trường, chọn ngành, ba mẹ sẽ không can thiệp quá nhiều, cũng không ép con phải ở lại Hải Thành. Ba mẹ chỉ có một yêu cầu, đó là chọn trường ở các thành phố lớn."

Ân Tư Thu không ngờ mẹ lại nói như vậy, cô mở to mắt ngạc nhiên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!