Chương 38: Ánh dương rực rỡ của cô

Editor: Apple

Đóa Miên run lên, ngạc nhiên, vô ý thức thốt ra: "Mẹ biết?"

Mẹ Đóa không có biểu tình gì: "Trước đó mẹ đọc một bài báo, nói thi đấu điện tử cái gì mà được chọn làm hạng mục thi đấu ở Á Vận. Không phải chỉ là chơi game thôi sao?" Nói xong bà hơi ngừng tạm, liếc nhìn cô một cái: "Hỏi cái này để làm gì?"

Đóa Miên nhìn xem ánh mắt của mẹ, một lát mới nói: "Mẹ, con cảm thấy rất hứng thú đối với E

-sports." Mẹ Đóa cũng nhìn cô.

"Thế giới kia lực hút mạnh, ngay cả ánh sáng đều sẽ uốn lượn."

Bỗng nhiên, khẩu hiệu của MYS lại một lần nữa hiện lên trong đầu Đóa Miên. Cô âm thầm hít sâu, ổn định tâm thần, tiếp tục: "Con muốn đi thi đấu. Con muốn tham gia giải Quốc Gia, thậm chí giải đấu Thế giới. Con muốn trở thành một tuyển thủ chuyên nghiệp." Lời nói này, trên đường về nhà Đóa Miên nghĩ sâu tính kỹ, lúc nói xong một chữ cuối cùng, cô lại có loại cảm giác như trút được gánh nặng nhẹ nhõm.

Biểu lộ đầu tiên của bà là sững sờ, ngay sau đó thì bà vừa bực mình vừa buồn cười, cảm giác lỗ tai của mình như bị hỏng: "Con nói cái gì?"

Đóa Miên không thay đổi: "Con muốn đi thi đấu. Con muốn tham gia giải Quốc Gia, thậm chí giải đấu Thế giới. Con muốn trở thành một tuyển thủ chuyên nghiệp."

Trong phòng tĩnh lặng.

Mấy giây sau, lấy mắt thường mà nhìn cô cũng có thể thấy được sắc mặt của mẹ chìm xuống. Bà nói: "Đừng đùa mẹ."

"Con không có nói đùa." Đóa Miên rất chân thành: "Mẹ, không phải mẹ muốn biết con cảm thấy hứng thú, yêu thích cái gì sao? Con đã nói cho mẹ biết, chính là E

-sports."

Nghe cô nói, sự tức giận vừa nén xuống của bà lại có xu hướng nổi dậy. Thẳng thắn mà nói, đầu tuần lúc Đóa Miên bộc phát đã mang đến cho bà những xúc động nhất định. Khi con gái bỏ nhà đi được một tuần, chồng bà khuyên bà rất nhiều, chính bà cũng suy tư rất nhiều... có phải mười tám năm qua, bà đã yêu cầu quá nghiêm khắc về phương thức giáo dục từ thể xác đến tinh thần đối với con gái hay không?

Đáp án là có.

Cho nên bà tiếp nhận đề nghị của chồng, tâm bình khí hòa cùng Đóa Miên trò chuyện chút, nghe một chút ý nghĩ Đóa Miên. Nhưng mà, bà vạn nhất không nghĩ tới: đứa con ưu tú mà bà dày công nuôi dưỡng lại thích là chơi game.

Mẹ Đóa quay đầu chỗ sang chỗ khác, tận lực khắc chế lửa giận, sau đó dùng giọng điệu bình thản nói: "Miên Miên, con nghe mẹ nói, "Thi đấu điện tử " chỉ là một cái tên gọi tế nhị thôi, trên thực tế nó là từ "Một người chơi game" biến thành "Một đám người chơi game", là một đám thanh niên trẻ tuổi không làm việc đàng hoàng tập hợp lại làm cái thứ việc không đàng hoàng."

Không phải.

Rõ ràng không phải như vậy.

"Không phải như mẹ nói đâu." Đóa Miên nhíu chặt lông mày, nghiêm mặt nói: " E

-sports không hề chỉ là trò chơi, nó giống với hạng mục thi đấu thể thao vậy, nó là một loại thi đấu, một loại nghề nghiệp, là lấy ý chí cùng trí lực của người với người để đối kháng, nếu không thì Á Vận cũng sẽ không lấy E

-sports làm hạng mục thi đấu. Tuyển thủ E

-sports cũng không phải là những người "Không làm việc đàng hoàng", mỗi người bọn họ đều có tín ngưỡng và kiên trì của mình, bọn họ phải chịu đủ các loại áp lực, chỉ trích, phải tự thân cố gắng để đưa thi đấu điện tử Trung Quốc đứng trên sân khấu thế giới, bọn họ là anh hùng."

"..." Đóa mẹ nhắm mắt, nói: "Coi như con nói đúng, nhưng không có ai thành tích ưu tú, tiền đồ tốt đẹp chọn con đường này, người đi đường này đều là những người đọc sách không vào."

"Đương nhiên là có." Đóa Miên không hề do dự, không chút nghĩ ngợi phản bác: " Tuyển thủ PUBG thế giới Broken, cậu ấy chính là một người có trí lực tốt vô cùng, thành tích ưu tú thiên tài. Cậu ấy đã từng vì E

-sports từ bỏ thi đại học, mà vào năm ấy, cậu tham dự PUBG Ukraine giúp Trung Quốc lấy được giải á quân thế giới, gchỉ thua chiến đội Âu Mỹ lâu năm.

Đó là thành tích tốt nhất của Trung Quốc tại giải đấu FPS trong lịch sử, cũng là chiến đội Trung Quốc đầu tiên đứng trên thế giới sàn thi đấu thế giới FPS."

Một đống thông tin khiến mẹ Đóa đau đầu. Bà nhíu chặt lông mày, hơi không kiên nhẫn bày nói: "Người khác lựa chọn con đường thế nào là chuyện của người khác, mẹ mặc kệ. Nhưng, Đóa Miên, con không giống họ, con là con gái của mẹ, mẹ không thể để cho con chọn con đường vớ vẩn ấy."

"Mẹ, đây không phải không làm việc đàng hoàng cũng không phải con đường vớ vẩn." Đóa Miên bỗng nhiên cảm thấy vô cùng bất lực vả bất đắc dĩ. Mẹ cô không hiểu, bài xích cũng hợp tình hợp lí, đây chính là trở ngại to lớn với nền thi đấu điện tử trong nước.

Phần lớn mọi người đều nghĩ:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!