Đóa Miên đen mặt trả sách lại.
Rời khỏi shop, trời bên ngoài đã dần tối.
Bỗng nhiên gió nổi lên, bụi bay tứ tung, mắt cô nhanh chóng đầy bụi bay vào, nước mắt cũng ngẫu nhiên chảy ra. Trong mơ màng, cô thấy Cận Xuyên đứng cách đó không xa, anh ung dung đứng dưới ánh đèn, tay cầm điếu thuốc quen thuộc.
Do ánh sáng, Đóa Miên không nhìn rõ được biểu cảm của anh. Nhưng nghĩ cũng biết, không phải anh đang ngẫm nghĩ thì cũng là lạnh lùng, không có biểu cảm thứ ba.
Cô đi qua, vừa dụi mắt vuừa nói: "Cậu không phải nói sáu rưỡi mới ăn sao? Đến sớm vậy!"
Cận Xuyên chỉ đáp vỏn vẹn hai chữ: "Rảnh rỗi."
"..." Đóa Miên im lặng.
Cũng đúng, không phải ai cũng ăn rồi đi bắt nạt người khác như anh.
Hai người một trước một sau đi đến quán lẩu đối diện.
Tiệm này rất nổi, đều phải đặt trước ba ngày mới có bàn. Vừa vào cửa, Đóa Miên liền cảm nhận được hơi nóng nhào tới trước mặt.
Hỏa ca đã đặt bàn trước, là phòng tên "Tương Tiến Tửu" tại tầng hai.
Đóa Miên ngồi xuống đối diện nam sinh kia, có chút câu nệ. Bởi vì không biết nên làm gì, cô chỉ cầm cốc nước, không ngừng uống.
Cận Xuyên đang nghịch bật lửa, không nói gì.
Cô cũng không bắt chuyện.
Không khí yên tĩnh lại có chút xấu hổ.
Đúng lúc này, cửa phòng đẩy ra, nhân viên đi đến: "Chào anh chi, cho hỏi hiện tại anh chị muốn dùng món chưa ạ?"
Cận Xuyên tiện tay ném thực đơn cho Đóa Miên.
"... Tớ gọi sao?" Cô cười, ngại ngùng đọc tên những món mình muốn ăn, chút lại hỏi Cận Xuyên: "Cậu muốn ăn gì?"
Cận Xuyên nói: "Gì cũng được."
"..." Đã vậy, cô liền tùy tiên gọi vài món.
Một phút sau, Đóa Miên đưa thực đơn cho phục vụ.
Không khí lại nhanh chóng trầm xuống.
Nhưng mà, trầm mặc cũng không phải là xấu. Đóa Miên co chút cảm thấy may mắn. Nếu vị đại gia đối diện kia muốn cùng cô thao thao bất tuyệt, cô sẽ còn phiền não hơn.
Không nói lời naò, vậy liền ăn đi. Dù sao mình cũng không tốn tiền!
Đóa miên tập trung lực chú ý vào bàn mỹ thực trước mặt.
Cận Xuyên châm thuốc, nhìn chằm chằm cô, chỉ ăn vài miếng.
Không đến bảy giờ tối, Đóa Miên đã cảm thấy no, da bụng căng phình.
"Ngon không?" Anh quét mắt nhìn bàn ăn gần rỗng tuếch.
"Có." Đóa Miên gật đầu.
Cận Xuyên nhanh chóng đi ra ngoài tính tiền.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!