Chương 48: Sao Văn Khúc & "Thư tình"

Edit: Bàn

Trải qua tự học buổi tối hôm ấy, hôm sau đến lớp một ngày, lại một ngày, là đến sinh nhật Tống Dã.

Trong thời gian hai ngày này, Khúc Liệu Nguyên tràn đầy cảm giác tội lỗi, luôn nhịn không được mà tưởng tượng đến chuyện kì quái hơn chuyện hôn môi kia.

Nhất là thời gian hoạt động ngoại khoá đi qua lớp 1 ngồi chung với Tống Dã, cậu cảm giác được thứ đó trên người Tống Dã càng thêm mãnh liệt, cùng lúc đó, cũng cảm thấy bản thân càng thêm hèn hạ.

Sống một ngày bằng một năm mà chịu được đến ngày sinh nhật Tống Dã, bọn họ thấy nhau khi chạy bộ sáng sớm ở sân trường.

"Anh, sinh nhật vui vẻ."

Khúc Liệu Nguyên chủ động nói.

Tống Dã cười nói: Cảm ơn em trai.

Hắn không thấy gì khác so với mọi khi, hai ngày nay vẫn thế.

Điều này khiến Khúc Liệu Nguyên thấy bất công không nói nên lời, cậu buồn phiền vì chuyện chẳng giải thích nổi, mà Tống Dã thì cái gì cũng không biết.

Trước tiết cuối cùng của buổi sáng, Khúc Liệu Nguyên và Khang Minh đứng ở cửa phòng học chém gió, vận hội thể dục sẽ tổ chức vào tuần thứ 2 của tuần học lớn tiếp theo, yêu cầu nam sinh nữ sinh mỗi lớp phải tham gia ít nhất 4 hạng mục, trước khi về nhà nghỉ cuối tuần này, uỷ viên thể dục mỗi lớp phải gửi bản khai đi để nhà trường dễ thống kê và sắp xếp.

Nhưng sau cuộc họp, Khang Minh lấy bản khai về hỏi các học sinh ai muốn đăng kí, chỉ có Khúc Liệu Nguyên và một nam sinh tỏ ý muốn tham gia.

Học kì này thời gian rất gấp, nhiều người cũng không muốn lãng phí thời gian học hành đi tham gia hoạt động thể thao, hơn nữa những học sinh đăng kí tham gia đại hội thể dục phải tổ chức huấn luyện trước trận đấu bởi giáo viên thể dục, lại phải lãng phí thời gian hoạt động ngoại khoá mấy ngày.

Không ai hưởng ứng Khang Minh cũng là chuyện đương nhiên.

Khang Minh có chút bất lực, bình thường trong tiết thể dục, tập bài tập trong giờ, dẫn lớp làm huấn luyện gì gì đó, cậu cũng làm tạm được, đến lúc cần vận động các bạn cùng lớp, thì cậu không làm được, muốn để lớp trưởng Khúc Liệu Nguyên giúp mình một chút.

Khúc Liệu Nguyên suy nghĩ một chút, nói ra tên mấy bạn học, nói:

"Mấy người này còn tương đối thích vận động, những người khác thì đều ngày ngày trốn trong phòng học, thực sự để bắt đi tham gia đại hội thể dục cũng là làm khó chúng nó. Quay lại tôi với ông cùng đi tìm mấy người này nói chuyện một chút."

Khang Minh thiên ân vạn tạ rồi, hứa hẹn nói:

"Lớp trưởng, chờ giải quyết chuyện này xong, tôi mời ông Coca một tuần."

Coca cái gì, Khúc Liệu Nguyên cười từ chối cậu, nói,

"Đại hội thể thao tốt nhất là thể hiện cho tốt vào, tranh thủ để lớp trưởng là tôi lấy thêm mấy cái khen thưởng."

Nói tới vận động, là điểm mạnh của Khang Minh, khuôn mặt u sầu tản đi lại cười toe toét, vừa nói mắt vừa liếc xuống dưới tầng, nói:

"Lớp trưởng, anh ông đấy phải không? Nó đi làm gì thế?"

Khúc Liệu Nguyên vội nhìn xuống dưới tầng, thật sự là Tống Dã, hắn đi trên con đường chính giữa sân trường, có vẻ như muốn đi tới cổng trường bên kia.

Nó định đi làm gì thế?

Cao Tú Nguyệt tới. Phụ huynh không thể vào trường trong giờ học, bảo vệ cổng gọi điện thoại cho chủ nhiệm lớp Tống Dã, chủ nhiệm lớp báo cho hắn ra cổng trường.

Trong phòng bảo vệ trường, Cao Tú Nguyệt đưa cho Tống Dã một cái bánh sinh nhật, cùng một cái từ điển tiếng Anh điện tử Sao Văn Khúc, là quà sinh nhật cho Tống Dã, chúc hắn sinh nhật vui vẻ, còn nói:

"Dì cũng không biết nên mua cho cháu cái gì, hỏi người khác đều nói là học sinh cấp 3 dùng cái từ điển điện tử này học tiếng Anh tốt lắm."

Tống Dã rất thích, nói:

"Cháu thấy bạn cùng lớp dùng rồi, dùng tốt lắm, cảm ơn dì Cao."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!