Chương 47: Kiểm tra sức khoẻ & Quà sinh nhật

Edit: Bàn

So với việc Tống Dã không mặc áo lót, thì việc khiến Khúc Liệu Nguyên phiền muộn hơn là, Tống Dã vẫn thường xuyên động chạm thân mật với cậu, ví dụ như ôm một cái, sờ đầu một cái, chọt một bên lúm má đồng tiền của cậu, làm cực kì tự nhiên, chính cậu mỗi khi bị động chạm cũng sẽ cảm thấy rất hài lòng, thậm chí đối với những thứ thân mật này lúc nào cũng phảng phất chờ mong.1

Nhưng thỉnh thoảng cậu không nhịn được nghĩ đến việc đáp lễ Tống Dã một phát, sờ mặt Tống Dã hoặc ôm Tống Dã, thì lại có vẻ hơi bỉ ổi.

Đôi khi soi gương, cậu đều cảm giác mình không đẹp trai như trước đây, có dáng vẻ hơi lưu manh. Thành ngữ nói tướng do tâm sinh, trong lòng cậu nghĩ đến ít chuyện không lành mạnh, chỉ sợ là có thể biểu hiện lên mặt.

Nhưng cái này quyết không thể để người khác phát hiện!

Nếu không thì nói kiểu gì đây?

"Tôi lúc nào cũng coi anh tôi là con gái?" Khiến người ta cười rụng răng không nói, Tống Dã kiểu gì cũng trở mặt với cậu.

Cuối tháng 3, trường học tổ chức khám sức khoẻ cho học sinh. Khi đến lượt lớp 7, Khúc Liệu Nguyên dẫn nhóm nam sinh, để lớp phó Lưu Hiểu Hiểu dẫn nhóm nữ sinh, hai nhóm tách ra khám sức khoẻ.

Chiều cao Khúc Liệu Nguyên rốt cuộc cũng qua 1m75, hơn nữa khi đo cậu không kiễng chân!

Cậu bước xuống máy đo, cũng không để ý đi giày cho xong, kéo lệt xệt ra kiểm tra giấy khám, mừng rỡ nhìn thấy cột chiều cao được bác sĩ trường viết lên 175,5 cm.

Xếp hàng đằng sau cậu là Diêu Vọng, cậu ta cũng cao lên, trên giấy khám viết là 176 cm.

"Lớp trưởng, tao cao hơn mày này." Cậu ta vẫy vẫy giấy khám sức khoẻ của mình cho Khúc Liệu Nguyên xem, lấy le nói.

"Chỉ có nửa cm, làm tròn lên thì tao với mày cũng cao bằng nhau thôi." Khúc Liệu Nguyên bỗng nhiên nhìn chòng chọc tóc cậu ta, nói,

"Diêu Vọng, có phải mày uốn tóc không?"

Thái độ làm người của Diêu Vọng đã điệu thấp hơn năm ngoái rất nhiều, ngoại trừ thỉnh thoảng trốn tiết tự học, thì đa số thời gian đều rất an phận thủ thường. Cậu ta vẫn ngồi cùng bàn với Hách Diễm, thi tháng lần này rốt cuộc cũng thi được vào top 50, từ thành tích kém tiến vào thành tích trung bình.

Năm ngoái cậu ta vẫn giữ đầu đinh ngắn ngủn, hơi dài chút liền đi cắt, sau Tết âm lịch mới từ từ nuôi tóc, vừa mới giữ dài đã bị Khúc Liệu Nguyên phát hiện cậu ta len lén đi uốn tóc.

Khúc lớp trưởng uy phong mười phần nói:

"Mày thế này không được, Triệu chủ nhiệm nói không cho uốn tóc nhuộm đầu. Mày như này bị ổng bắt được, ổng lấy tông đơ cắt tóc hộ mày luôn. Mày nghĩ xem, ổng có thể xén cho mày ra cái dạng gì?"

Diêu Vọng nghe cậu nói xong mới vui vẻ nói:

"Lớp trưởng, tao không uốn tóc, tóc tao trước giờ xoăn vậy đấy."

Khúc Liệu Nguyên nghi ngờ nhìn tóc cậu ta.

Diêu Vọng nói:

"Thật luôn, không tin hôm nào cho mày xem ảnh chụp tao hồi bé."

Hai người bọn họ đang nói, trong đội ngũ có một nam sinh trêu chọc một nữ sinh, nhao nhao ầm ĩ cãi nhau, Khúc Liệu Nguyên không để ý Diêu Vọng nữa, ra xem đôi nam nữ cãi nhau là thế nào, đương sự vừa thấy cậu tới, đều không nói lời nào.

Cậu hỏi Lưu Hiểu Hiểu, Lưu Hiểu Hiểu khẽ khẽ giọng nói với cậu:

"Chính là... Nam sinh kia thấy số liệu trên giấy khám sức khoẻ của nữ sinh kia, cười nhạo người ta nói là, nữ sinh như bà, sao ngực lại không to bằng tôi."1

Khúc Liệu Nguyên cũng cảm thấy khó xử, cũng xấu hổ khi đặt tầm mắt lên người Lưu Hiểu Hiểu lần nữa, vội vàng phê bình nam sinh kia hai câu, giải quyết vấn đề này.

Các mục cơ bản làm xong, cậu lại dẫn lớp đi kiểm tra X quang vùng ngực, lần này tiến hành rất thuận lợi, học sinh lớp 7 đều khoẻ mạnh.

Các nam sinh kiểm tra sức khoẻ xong về phòng học, các nữ sinh vẫn chưa về, các nam sinh cũng chẳng có lòng nào học hành, tụm năm tụm ba chơi đùa.

Khúc Liệu Nguyên tuần này ngồi hàng đầu tiên, một nữ sinh lớp 8 ở cửa quơ quơ tay, cậu nhìn thấy, nhận ra đó là bạn gái Quách Tiểu Thiên, quay đầu gọi Quách Tiểu Thiên: Có người tìm!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!