Chương 46: Đứng thứ 2 & Mùa xuân

Edit: Bàn

Trong chuyến đi lần này đến Thượng Hải, Tống Dã đã lên chiến lược, quyết không thể lặp lại sai lầm mùa hè ở Bắc Kinh, ở danh lam thắng cảnh nhất định phải từ chối người lạ đến gần, ra ngoài cố hết sức đi phương tiện giao thông công cộng, mua vé nhất định phải mua ở bàn bán vé chính thống.

Hắn dựa theo chiến lược đã chuẩn bị, làm từng bước từng bước mà dẫn Khúc Liệu Nguyên đi tham quan Bến Thượng Hải, Tháp Minh Châu, Miếu Thành Hoàng và những chỗ khác, còn đưa Khúc Liệu Nguyên đến một nhà hàng Thượng Hải hắn từng ăn thử cũng không tệ.

Lúc gọi món ăn, Tống Dã gọi thịt kho tàu, Khúc Liệu Nguyên còn gào thét "Đi xa thế này đến ăn thịt kho tàu à," kết quả thức ăn lên cậu gắp một miếng, nhét vào mồm liền yêu luôn. Cách làm thịt kho Thượng Hải là đun bằng nước, không giống cách làm ở Tứ Xuyên là cần chiên dầu, hơn nữa thịt kho Thượng Hải vị thiên ngọt, vừa vặn với Khúc Liệu Nguyên hảo ngọt, sau đó mỗi ngày khi Tống Dã hỏi "Muốn ăn gì?", cậu đều "Muốn ăn thịt kho tàu!"

Lần này ra ngoài chơi, mọi thứ đều rất thuận lợi. Hai người còn mua cho người nhà quà lưu niệm, cho Khúc Đại Giang một cái móc khoá kỉ niệm Tháp Minh Châu, lúc đi dạo Điền Tử Phường mua cho Cao Tú Nguyệt kem dưỡng da.

Vài ngày sau, trên đường về, vì nguyên nhân thời tiết, máy bay trễ chuyến hơn một giờ.

Hai người bọn họ đều chơi mệt, ngồi chờ ở sân bay cũng mệt, nên khi lên chuyến bay trở về, Khúc Liệu Nguyên cũng không hăng hái như trong chuyến đi dán mặt vào cửa sổ ngắm biển mây. Tống Dã xin tiếp viên hai cái chăn, hai người đầu dựa đầu mà ngủ.

Máy bay hạ cánh đã là chạng vạng, hai người không có hành lí, mỗi người đeo một cái ba lô đi ra ngoài, bàn bạc chuyện đi xe bus sân bay đến bến xe đường dài, không biết hiện tại có tuyến xe buổi tối về nhà không, nếu như không được thì ngồi tàu, có thể không mua được vé, phải mua vé vào ga, chờ lên chuyến bổ sung.

Lúc Khúc Liệu Nguyên ngồi chờ máy bay ở sân bay Hồng Kiều chơi game trong điện thoại, chơi sạch pin điện thoại. Tống Dã mở điện thoại của mình, lập tức nhận được vài tin nhắn, đều là Khúc Đại Giang gửi tới, nói đến sân bay đón bọn họ.

Vì chuyến bay bị hoãn, Khúc Đại Giang và Cao Tú Nguyệt lo lắng hai người bọn họ buổi tối không về nhà được, nên tìm tài xế trong xưởng mượn xe, hai người đến sân bay đón họ rồi!

Đi ra khỏi sân bay, Khúc Đại Giang lái xe, Tống Dã ngồi ghế phụ, hai mẹ con Khúc Liệu Nguyên ngồi ghế sau, qua đại lộ sân bay, đi thẳng đường cao tốc về nhà.

Khúc Liệu Nguyên kể cho ba mẹ bọn họ đi chơi ở đâu, thấy cái gì hay, ăn món gì ngon, cuối cùng lấy quà trong túi ra, Khúc Đại Giang lái xe, liếc qua cái móc chìa khoá, cười nói: "Đẹp quá vậy, ba về nhà phải cất đi, làm sao nỡ móc chìa khoá."

Hộp kem dưỡng da cũng rất đẹp, trên nắp có vẽ một cô gái mặc xường xám kiểu Thượng Hải cổ.

"Đẹp nhỉ?" Khúc Liệu Nguyên nói, "Trong cửa hàng có mấy hộp mở ra dùng thử, con bôi một ít lên mặt Tiểu Dã, đến tối ngủ nó rửa mặt, con ngửi thấy nó mùi thơm cực, sờ mặt nó cũng trơn tuột."

Nhưng Cao Tú Nguyệt vừa nghe cậu nói hộp kem dưỡng da này mua hết 35 tệ, nói: "Hai đứa lại bị lừa rồi phải không? Tiệm bách hoá bên này của chúng ta cũng có bán, giống nhau như đúc, 10 tệ một hộp."1

Tống Dã: "..."

Khúc Liệu Nguyên hơi bị đả kích, vẫn kiên trì nói: "Không thể nào... Chắc chắn không giống đâu, đây là mua ở cửa hàng chuyên bán kem dưỡng da của Thượng Hải mà, người ta nói chỉ có Thượng Hải mới có thôi."

Nghìn dặm xa xôi mang quà về, Cao Tú Nguyệt không muốn hắt hai đứa nhỏ nước lạnh, nói: "Chắc là mẹ nhớ nhầm rồi, cái này chắc chắn tốt hơn loại 10 tệ kia."

Rất nhanh liền qua 15 tháng giêng, buổi tối 16 tháng giêng, học sinh Nhất Trung trở lại trường, bắt đầu học kì 2 lớp 10.

Bởi vì Tết âm lịch năm nay tới tương đối muộn, lúc này khai giảng đã là cuối tháng 2 dương lịch rồi, học kì này còn phải làm vận hội thể dục, cộng thêm thời gian đi học chính thức, cũng chưa tới 4 tháng.

Nhưng đối với toàn thể học sinh lớp 10 mà nói, đây là học kì then chốt liệu có thể vào được lớp thực nghiệm hay không, vào được lớp thực nghiệm, thì tương đương với nửa bước chân vào trường đại học trọng điểm, cho nên tất cả mọi người ai cũng chăm chỉ và nghiêm túc hơn học kì trước.

Trong kì thi tháng lần đầu tiên sau khai giảng, Khúc Liệu Nguyên lọt top 15 người đứng đầu lớp 7, trong đó vật lí đạt điểm tuyệt đối.

Sự tiến bộ liên tục của lớp trưởng không có gì đáng ngạc nhiên với học sinh lớp 7. Sau tất cả, sự chăm chỉ và siêng năng của cậu là điều rõ như ban ngày, và sự tiến bộ là phần thưởng mà cậu xứng đáng.

Mà tin lớn gây chấn động cả khối là: Tống Dã từ khi nhập học đến nay vẫn luôn vững vàng đứng đầu khối, lần này rớt khỏi ghế trạng nguyên, tuy tổng điểm chỉ thấp hơn người đứng đầu 2 điểm, nhưng mà, Tống Dã lại có thể thi xếp thứ 2 toàn khối?!

Dù chỉ mới một học kì, Tống Dã đã là sự tồn tại thần thoại trong toàn bộ khối 10 Nhất Trung. Thậm chí ở ngoài trường, hắn cũng có chút tên tuổi. Đầu tiên, ngoại hình Tống Dã rất không phải loại thường, là khuôn mặt mà nam sinh nữ sinh trông thấy đều sẽ thấy kinh diễm, khí chất bình thường  phô bày ra cũng không giống những nam sinh cấp 3 thường thấy thích khoe khoang hoặc giả vờ đầu gấu, thành tích đứng đầu càng giống như hàng khuyến mãi cho chức vô địch.

Tống Dã bất khả chiến bại liên tục mà mọi người hướng tới, vì sao lần này chỉ xếp thứ 2?

Năm ngoái một lần Giang Ba hỏi Tống Dã một bài toán siêu khoai, gần như trở thành "fan" của Tống Dã rồi, rất nóng ruột tới hỏi Khúc Liệu Nguyên: "Anh ông làm sao thế? Không phát huy hết sức được hả?"

Khúc Liệu Nguyên cũng rất hoảng sợ, nói: "Không thể nào, ảnh từ nhỏ đã không sợ đi thi, chưa từng phát huy không tốt... Chính trị của ảnh sao chỉ có mỗi 92 điểm? Hay là sai điểm rồi?"

Đợi đến hết giờ học, cậu liền chạy tới lớp 1 tìm Tống Dã, hỏi Tống Dã có phải là sai điểm rồi không.

"Không," Tống Dã cũng rất bình tĩnh nói, "Chính trị đúng là không thi tốt, lần này trước khi thi tớ không ôn Chính trị, cậu không biết à?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!