Edit: Bàn
3 giờ rưỡi, hai người mới đi nhà sách. Khúc Liệu Nguyên không mua gì, còn Tống Dã mua
"Kiêu hãnh và Định kiến," Mọt sách bản song ngữ Trung
- Anh.
4 giờ, Khúc Đại Giang đến, ba người cùng ngồi xe bus về nhà.
Trên đường, Khúc Liệu Nguyên xé bọc sách ni lông trên quyển sách mới của Tống Dã, lật xem vài lần. Phần tiếng Anh xem không hiểu, nhìn phần tiếng Trung cũng chẳng thấy hay ho gì, miệng rảnh rỗi đến phát điên, liền kể cốt truyện Lượng kiếm cho Tống Dã:
"Sở Vân Phi tỉ mỉ bày kế Hồng Môn Yến, tưởng rằng Lý Vân Long lắp cánh cũng khó thoát, đang dương dương tự đắc, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Lý Vân Long phạch một tiếng cởi áo ra, cậu đoán xem tiếp theo thế nào?"
Cậu vỗ tay một cái, giữ hồi hộp 3 giây, mới tiếp tục nói:
"Sở Vân Phi cùng nhóm người cũng ngẩn ra, ngàn lần không ngờ tới, Lý Vân Long tài cao gan lớn lại dám buộc trên người thuốc! nổ!"
Cậu nói chuyện mặt mày hớn hở, rất sống động, người trên xe ai cũng nhìn cậu chằm chằm, kể cả tài xế xe bus cũng nhìn cậu nhiều lần.
Đến trạm cuối xưởng 407, xuống xe đi mấy bước, Khúc Đại Giang gặp người quen trong xưởng, hút thuốc với nhau ven đường, mấy người lớn nói chuyện, hai đứa nhỏ đi trước.
Đi vào Gia Chúc Viện, Khúc Liệu Nguyên đi ngược về phía trước, tiếp tục kể về Lý Vân Long, vừa nói vừa thêm mấy động tác khoa trương. Tống Dã không xem phim truyền hình, nghe cậu nói cũng thấy rất thú vị.
Tiểu Khúc!
Thình lình ở trên đầu có người gọi Khúc Liệu Nguyên.
Hai người đều ngẩng đầu. Nhà Văn Thông trên tầng 4, nằm đó nhìn xuống dưới, hỏi:
"Hai đứa mày đi đâu đấy?"
Khúc Liệu Nguyên có phần khoe khoang, nói:
"Bọn tao mới vào thành phố!"
Văn Thông ở trên duỗi tay chỉ cậu, một bộ tố cáo cậu không có tình nghĩa, nói:
"Hôm qua tan học chẳng phải bảo qua nhà tao chơi à? Sao lại đi vào thành phố mà không gọi tao!"
Khúc Liệu Nguyên nghĩ nghĩ quả thật có chuyện này, nói:
"Ấy da, tao quên! Anh Thông, em sai rồi!"
Văn Thông nói:
"Lên đây, đánh với anh mày một ván!"
Khúc Liệu Nguyên vốn không định đi, Văn Thông lại nói:
"Cũng vui lắm đấy, có chơi không?"
Khúc Liệu Nguyên lại muốn đi, quay đầu nói với Tống Dã:
"Đi, chơi một lúc rồi hẵng về."
Tống Dã giơ giơ sách trong tay lên, nói:
"Tớ phải về đọc sách."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!