Edit: Bàn
Sáng sớm hôm sau, Tống Dã giật mình một cái, tỉnh dậy.
Giường bên cạnh hắn trống không, chăn chưa gấp, hắn tự tay sờ một cái, trong chăn không còn độ ấm.
Khúc Liệu Nguyên dậy sớm, chạy xuống sân bóng rổ trong xưởng, chơi bóng rổ 1 tiếng với nhóm công nhân viên trẻ tuổi đang tập thể ɖu͙ƈ buổi sáng gần đó, rồi về nhà ăn sáng.
Gần 8 giờ, ba mẹ cậu đều phải ra ngoài.
Cao Tú Nguyệt cùng mẹ Tiểu Dương dưới tầng đi thành phố dạo phố mua ít đồ gia dụng gì đó, Khúc Đại Giang hôm nay trực ca sáng, nói với cậu
"Ở nhà làm bài tập ngoan nhé, đừng chỉ nghĩ đến chơi" rồi vội vã đi.
Cậu nhìn cửa phòng còn đóng, nói:
"Sao Tiểu Dã vẫn chưa dậy?"
Cao Tú Nguyệt nói:
"Buổi tối ở trường nó có thêm một tiết tự học, chắc chắn thiếu ngủ, con đừng quấy rầy nó, im lặng mà ăn."
Khúc Liệu Nguyên đi rửa tay, ăn bánh quẩy uống sữa đậu nành.
Cao Tú Nguyệt chải đầu thay quần áo xong, trước khi đi nói:
"Con chờ Tiểu Dã dậy rồi học chung với nó, đừng chạy ra ngoài chơi."
Đã rõ. Khúc Liệu Nguyên ăn một cây bánh quẩy, tiễn bà ra ngoài.
Tống Dã nghe thấy bên ngoài không còn âm thanh, mới vội vàng rời giường, vào nhà vệ sinh, đổ nửa chậu nước, ngồi chồm hổm dưới đất giặt qυầи ɭót của hắn.
Khúc Liệu Nguyên ở dưới tầng nói linh tinh với mẹ Tiểu Dương hai câu rồi quay về, vào cửa nghe thấy tiếng nước, đi đến cửa nhà vệ sinh nhìn nhìn.
Tống Dã nghiêm mặt, ngẩng đầu liếc mắt nhìn cậu.
Cũng không biết là Khúc Liệu Nguyên không nghĩ đến, hay là không thấy rõ ràng hắn đang giặt cái gì, mà hoàn toàn không chê cười hắn, chỉ nói:
"Hả? Giặt xong thì ra ăn bánh quẩy nhé, vẫn còn nóng đấy." Rồi đi ra khỏi cửa.
Tống Dã cúi đầu tiếp tục chà qυầи ɭót, tâm tình lúc lên lúc xuống, lúc nãy thì sợ bị Khúc Liệu Nguyên trêu, bây giờ Khúc Liệu Nguyên hoàn toàn không để ý tới, hắn lại thấy không vui.
Buổi tối khi Cao Tú Nguyệt lấy quần áo khô trêи ban công mới phát hiện ra con rùa bị vẽ trêи đồng phục, đau lòng hết sức, tới hỏi Khúc Liệu Nguyên chuyện gì đã xảy ra, nghe con trai nói là trò đùa dai của bạn cùng lớp, liền sửa lại lời, nói:
"Thôi vậy, học sinh cấp 3 đùa giỡn không biết nặng nhẹ, con không cần mâu thuẫn với bạn cùng lớp, trong lớp bạn bè giúp đỡ lẫn nhau, con phải có lòng bao dung, làm lớp trưởng phải ra dáng lớp trưởng."
Khúc Liệu Nguyên gật đầu nói: Mẹ, con biết rồi.
Tống Dã nghe thấy, bất đắc dĩ một hồi, thực sự là hai mẹ con giống nhau.
Chiều chủ nhật quay lại trường, thời tiết vẫn hơi nóng, hai người khi ngồi xe bus không mặc đồng phục, chỉ mặc áo phông cộc tay.
Khi bước vào cổng trường, trêи bảng đen cạnh phòng bảo vệ viết, học sinh phải mặc đồng phục mới được vào trường.
Hai người lấy đồng phục trong cặp ra, Khúc Liệu Nguyên cầm cái có con rùa, đang định mặc, Tống Dã đổi cái của hắn cho cậu.
Không cần!
Khúc Liệu Nguyên vội vàng cự tuyệt, muốn đổi về, nói,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!