Edit: Bàn
Tống Dã không nằm mơ hộ Khúc Liệu Nguyên, mà là nghiêm túc. Hắn chắc chắn có thể đạt được mục tiêu Khúc Liệu Nguyên thi vào Nhất Trung.
Qua kì thi thử lần 2, phân bố điểm mỗi môn của Khúc Liệu Nguyên cơ bản đã rõ.
Toán trước kia là điểm yếu, hiện giờ có tiến bộ vượt bậc, tiếp theo làm thêm nhiều bài tập nâng cao, đến khi thi chính thức có hi vọng được 110 thậm chí cao hơn.
Tiếng Anh và Ngữ văn không dở cũng không giỏi, lần này điểm đều là trên dưới 100. Điểm lần này so với trước đây không biến đổi rõ ràng, tự Khúc Liệu Nguyên còn không cảm thấy sự tiến bộ với hai môn này, thế nhưng Tống Dã nhìn tốc độ làm bài của cậu thì biết là lượng từ vựng và thơ và văn cổ học thuộc được đã đủ rồi, đến kì thi lớn hai mươi mấy ngày sau, nhất định sẽ thấy biến chuyển khả quan.
Điểm Xã hội của cậu trước đây phập phồng bất định, tốt xấu phải xem tâm trạng ngày thi hôm đó, nói thật thì do quen thói cẩu thả không nghiêm túc, thế nên mới có thể viết ra loại đáp án khác người
"Lạc đà thật đáng yêu."
Thi thử lần 2 này thi Xã hội buổi chiều, cậu buổi trưa không ngủ, đầu óc ngơ ngẩn, trước khi vào phòng thi bị Tống Dã trét dầu gió lên thái dương cưỡng ép nâng cao tinh thần.
Trong khi thi Tống Dã quay đầu nhìn cậu mấy lần, cậu bị mùi dầu gió xông đến nhe răng nhiếc miệng đau đớn muốn chết, nhưng cuối cùng thi được hơn 90 điểm. Vẫn còn cơ hội cải thiện.
Môn Tự nhiên vốn trên trung bình giờ trở thành nơi kéo điểm xuống của Khúc Liệu Nguyên. Công thức cần nhớ cậu đã nhớ hết, bài tập điển hình cậu cũng làm sạch, có điều đúng là hơi thiếu tài năng đối với mấy môn khoa học, chỉ có thể cứng nhắc làm những bài quen thuộc, hơi biến đổi là cậu nghỉ luôn khỏi giải, nhưng điểm vẫn được trên dưới 100.
Tóm lại, Tống Dã quyết định khỏi cứu môn Tự nhiên, thi Tự nhiên được khoảng 100 là đủ rồi, cậu nên dùng tinh lực để vượt qua những môn cần phải tiến bộ khác.
Muốn nâng cao thành tích trong thời gian ngắn mà căn bản không vững, thì đương nhiên phương pháp là đoán đề.
Nhưng đoán đề chỉ là ý tưởng của một mình Khúc Liệu Nguyên.
Gia sư dạy dỗ của cậu, Tống Dã, phải làm rất nhiều việc, ngoài việc hàng ngày đôn đốc kiểm tra kiến thức thuộc lòng của Khúc Liệu Nguyên, còn phải trông coi cậu làm bài tập ngoài:
Trong núi bài thi Toán và Tự nhiên, Tống Dã chọn ra những bài tập điển hình, dạy Khúc Liệu Nguyên giải bài nhiều lần, luyện tập cường độ cao luyện thành kí ức trong đại não, đến lúc nhìn thấy bài tương tự, cho dù Khúc Liệu Nguyên không quá hiểu cũng cơ bản có thể làm được dựa theo bản năng.
Thi Xã hội mở sách có thể mang sách giáo khoa theo. Trong mấy quyển sách giáo khoa chính trị lịch sử bên cạnh, câu hỏi phân tích dạng này có khả năng dùng đến phần kiến thức kia, tất cả đều được Tống Dã viết ghi chú dày đặc.
Bên cạnh trang sách, hắn còn dùng bút màu nước làm nhãn dán đủ màu, để Khúc Liệu Nguyên có thể lật được chính xác trang cần tìm.
Khúc Liệu Nguyên tựa như rối dây trong tay Tống Dã, mỗi ngày vừa mở mắt đã bị kéo tay chân đứng lên.
Sáng học tiếng Anh tối học Ngữ văn, trên đường đến trường thì lẩm nhẩm cách xác định dấu lượng giác qua các cung, trước khi ăn thì đọc diễn cảm lực tác dụng lên đòn bẩy tỉ lệ nghịch với tay đòn của lực, tan học về nhà thì làm bài tập điển hình của các môn mà Tống Dã đã chọn ra.
Đồng bọn nhỏ Văn Thông của cậu, vì điểm quá kém, nên cho dù có đưa tiền dự thính cũng không đủ trình độ vào Nhất Trung làm học sinh dự thính, nếu không có gì ngoài ý muốn, đến lúc đó sẽ đi học Tam Trung.
Khúc Liệu Nguyên cảm thấy mình có lẽ vẫn muốn học chung với Văn Thông 3 năm nữa.
Giữa tiết, hai người bọn họ đi nhà xí cùng nhau, sau khi về thì đứng ở hành lang trước cửa hàn huyên vài câu.
Còn chưa đến 2 tuần nữa là thi cấp 3, các học sinh trong phòng học đều cắm đầu ôn tập, không có ai đùa giỡn tán dóc.
"Tiểu Khúc, hai ngày nay mày liều mạng quá," Văn Thông đồng tình nói,
"Mặt gầy sọp rồi kìa."
Khúc Liệu Nguyên sờ sờ mặt, nói:
"Tống Tiểu Dã muốn tao thi Nhất Trung, tao giờ dậy còn sớm hơn gà, ngủ còn muộn hơn mày."
"Mẹ tao giờ không cho tao thức khuya chơi game nữa..." Văn Thông đột nhiên phản ứng kịp, nói,
"Con mẹ nó, mày mắng ai đấy!"
Khúc Liệu Nguyên trong khổ tìm vui, cười ha ha.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!