Edit: Bàn
Đây là một câu hỏi trắc nghiệm tàn khốc.
Tống Dã không định dây dưa, muốn một phát trúng luôn để giải quyết vấn đề này.
Sự thật là, Khúc Liệu Nguyên cũng suýt nữa gục ngã.
"Cậu thật vô lý," Cậu vừa hoảng hốt vừa nghi ngờ, nói với Tống Dã, "Sao cậu còn vô lý hơn tớ tưởng vậy?"
Tống Dã cả giận nói: "Là tớ vô lý? Tớ chưa từng nói với cậu vì sao không được thi học viện quân sự à? Cậu còn bắt tớ nói lý với cậu thế nào mới được?"
"Tớ nghe lời cậu, đã không muốn thi vào học viện quân sự lâu rồi, tớ chỉ muốn biết sinh viên quốc phòng và học viện cảnh sát là thế nào, lên mạng tra một tí bị cậu thấy cũng phải trách tớ," Khúc Liệu Nguyên bị câu hỏi kia làm tổn thương và tuyệt vọng, nói lại lần nữa như bánh xe quay, "Cậu hoàn toàn vô lý..."
"Đúng, là tớ vô lý!" Tống Dã lại sắp giận đến cười, nói, "Vậy cậu tìm bừa một người khác hỏi thử đi, xem có ai ủng hộ cậu không? Cậu hỏi đi!"
Khúc Liệu Nguyên lại nói: "Tớ không đi, đây là chuyện của tớ, sao phải cần người khác ủng hộ tớ?"
"... Cậu!" Tống Dã không ngờ, cũng không hiểu vì sao Khúc Liệu Nguyên đột nhiên bắt đầu chống lại, còn cố chấp như vậy.
Trong sân trường chỉ có ánh sáng yếu ớt, hắn không thể xác định thứ trong mắt Khúc Liệu Nguyên có phải nước mắt hay không, hay chỉ là ánh trăng lạnh phản chiếu.
Khúc Liệu Nguyên nói: "Cậu lại còn lấy chuyện yêu đương ra làm giao dịch, cậu uy hiếp tớ, không phải đã nói từ lâu rồi sao? Không thể như vậy nữa, vì sao cậu lại làm thế?"
Tống Dã nhất thời khó có thể trả lời, bị nghẹn bởi câu hỏi này.
"Tớ không dám hỏi cậu, đi hỏi thầy cũng phải lén đi, chỉ sợ chọc cậu mất vui, mỗi khi cậu không vui, tớ sẽ rất khổ sở." Khúc Liệu Nguyên dùng ống tay áo lau mắt, nói, "Nhưng tớ thấy cậu không hề sợ chút nào... Đúng rồi, sao trước giờ cậu không sợ tớ không vui? Cậu thực sự yêu tớ sao?"
Tim Tống Dã chìm xuống, lạnh lùng nói: "Cậu có biết mình lại đang nói lời ngu ngốc gì không?"
Khúc Liệu Nguyên giương mắt, nhìn thẳng hắn, nói: "Tớ không thông minh như cậu, nhưng tớ cũng sẽ không vui. Hay đúng hơn là, cậu nghĩ rằng, mặc kệ tâm trạng tớ thế nào, thì tớ cũng phải nghe lời cậu một cách vô điều kiện mới đúng, cậu muốn tớ làm thế nào thì tớ nhất định phải làm thế đó. Chỉ cần tớ không nghe lời cậu, cậu sẽ lấy việc chia tay ra uy hiếp tớ.
Tốt nhất là tớ mãi mãi cứ bị cậu nắm mũi dẫn đi như vậy, thế thì cậu sẽ hài lòng, đúng không?"
Tống Dã: "... Chẳng lẽ em không nên nghe lời anh? Anh vì muốn tốt cho em mà?"
"Chắc vậy nhỉ," Khúc Liệu Nguyên rũ mắt, nói, "Tớ là đồ ngốc, là đồ ngu dốt, tớ không biết cái gì là tốt, cái gì là không tốt."
Tống Dã chưa từng thấy Khúc Liệu Nguyên cứng đầu như vậy, ngoài kinh ngạc còn hơi hoảng loạn, nói: "Khúc Liệu Nguyên, em đang nói lời giận dỗi với anh sao?"
"Anh... Tống Dã," Khúc Liêu Nguyên siết chặt hai bàn tay đang nhét trong túi áo, cậu nhỏ giọng nói, "Cậu có hiểu không, tớ không phải chó con cậu nuôi."
Tối hôm đó, rất nhiều học sinh lớp 12-1, và tất cả mọi người trong ký túc xá nam phòng 401 và 402 đều phát hiện ra sự khác thường của Tống Dã và Khúc Liệu Nguyên.
Ngoài việc đột nhiên cãi nhau trong tiết tự học và đi ra ngoài "đàm phán," sau khi tan học cũng vậy, đây là lần đầu tiên hai người không cùng về ký túc xá, càng không đánh răng rửa mặt cùng nhau.
Lúc bạn học thấy Tống Dã đánh răng rửa mặt ở phòng tắm, Khúc Liệu Nguyên đã trùm đầu đi ngủ trong ký túc xá rồi.
Sáng hôm sau, trời chưa sáng, các học sinh dậy chạy bộ sáng sớm, hai anh em này không chạy ở cuối hàng như ngày thường, Khúc Liệu Nguyên đột nhiên chen vào giữa hàng nam sinh lớp 1. Sau khi chạy bộ kết thúc, cậu và mấy nam sinh cao to ban xã hội đi chơi bóng rổ.
Tống Dã đến phòng học tự học một mình.
Lúc ăn sáng, hắn gặp nữ sinh cùng lớp trong phòng ăn, Hách Diễm và mấy cô gái cùng phòng, bị mấy nhỏ hỏi: "Sao chỉ có mình cậu? Lớp trưởng đâu?"
Hắn nói: "Không biết, không thấy."
Hắn ăn được một nửa, Khúc Liệu Nguyên và mấy nam sinh cùng đi vào từ ngoài phòng ăn.
Người khác cười cười nói nói, Khúc Liệu Nguyên tụt lại sau cùng, mặt hơi sưng, phờ phạc đứng cuối cùng trong hàng mua cơm lưa thưa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!