Chương 111: Lịch sử duyệt web & Điểm số

Edit: Bàn

Khúc Liệu Nguyên rét đến mức răng va lập cập, vọt lên giường, chui vào trong ổ chăn được Tống Dã ủ ấm. Vì tóc mới sấy khô một nửa nên không thể nằm xuống, nên cậu mặc áo khoác lông vũ vào, rồi ngồi run ở đó dùng rung động sinh ra nhiệt để sưởi ấm mình.

Tông Dã nói:

"Mặt trời mọc đằng tây à, thích sạch sẽ thế? Đã lạnh muốn chết thế này mà cậu còn đi tắm?"

"Tớ muốn ngủ chung với cậu," Khúc Liệu Nguyên quấn chặt áo lông vũ, nói,

"Không tắm cậu lại chê tớ bẩn."

Tống Dã quẹt hai nét trên bài làm, nói:

"Chê cậu bẩn khi nào? Mỗi cậu ngày nào cũng nói thế, người khác không biết lại tưởng tớ bị ám ảnh sạch sẽ thật."

Khúc Liệu Nguyên nói:

"Cậu thì không nói, nhưng chắc chắn đã nghĩ trong lòng rồi."

"Chê cậu bẩn rồi còn giặt tất giặt quần lót cho cậu, anh rảnh à?" Tống Dã nói,

"Ấm chưa? Lại đây, xem bài Toán của cậu đi, làm kiểu gì đấy, dễ thế mà còn sai."

Khúc Liệu Nguyên vén chăn lên thử, lập tức che lại, nói:

"Thầy Tống, cậu đem đề lại đây được không? Tớ lạnh quá, mặc quần cởi quần cũng phiền."

Tống Dã cầm đề sang, Khúc Liệu Nguyên lết vào trong giường để nhường chỗ cho hắn ngồi xuống.

Phần mà Tống Dã đánh dấu là một câu hình học, từ 3 hình chiếu yêu cầu tính thể tích của khối chóp tam giác.

Khúc Liệu Nguyên vừa nhìn đã biết mình sai ở đâu rồi, lúc vẽ đường phụ, cậu đã nhầm lẫn, không phân biệt được đường nét liền và đường nét đứt, kết quả là làm sai, lại là lỗi thiếu cẩn thận.

Tống Dã thấy cậu đã hiểu nên không bắt cậu làm lại, nói:

"Lỗi thế này sau này phải tránh, vốn có thể thi được 150, giờ lại mất 5 điểm rồi, 5 điểm nghĩa là gì..."

"1 điểm 1000 người, 5 điểm là 5000 người," Khúc Liệu Nguyên ảo não nói,

"Tớ biết lỗi rồi, đừng nói tớ nữa, cậu nói mấy câu này đến mức tai tớ cũng sắp mọc vết chai rồi."

Tống Dã nói:

"Mọc vết chai mà cậu vẫn không nhớ được? Cậu phải đỗ Bắc Đại đó biết không, thi đại học mà mắc lỗi sơ đẳng này thì Bắc Đại không cần cậu nữa đâu."

Khúc Liệu Nguyên:

"... Biết rồi biết rồi, lát nữa tớ giặt tất cho cậu."

Tống Dã lại nói:

"Lần này thì thôi, nể tình cậu biết tự giác làm đề, không phạt cậu nữa."

Ồ... Khúc Liệu Nguyên nói,

"Nhưng tớ phải phạt cậu."

Tống Dã thấy lạ nói: Tớ làm sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!