Chương 109: Thử quần áo & Say bét nhè

Edit: Bàn

Chờ vào được phòng riêng Thường Kiện đã đặt trước, có hệ thống sưởi hơi và không có người khác, Khúc Liệu Nguyên liền mặc thử đồng phục cảnh sát của Thường Kiện. Thường Kiện cao tương đương Khúc Liệu Nguyên, nhưng Thường Kiện là thanh niên, đương nhiên vai rộng hơn và người cũng vạm vỡ hơn.

Cậu nhỏ hơn Thường Kiện một size, mặc quần áo của Thường Kiện không vừa lắm, nhìn một cái là biết học sinh cấp 3 lén mặc quần áo của người lớn.

Nhưng cậu vẫn vui cực kỳ, đứng trước gương dài cạnh cửa phòng riêng, không ngừng soi trước sau trái phải. Thường Kiện còn đưa mũ cho cậu, cậu vội đội lên ngay ngắn, còn ra dáng nghiêm túc giơ tay chào với chính mình trong gương.

Tống Dã: ...

Thường Kiện không ngờ cậu lại làm nghiêm túc như vậy, nói: Thích đến thế à?

"Vâng! Thích chứ! Quá đẹp trai." Khúc Liệu Nguyên vui sướng sửa sang lại quần áo vốn đã chỉnh tề, nói với Tống Dã,

"Tiểu Dã, mau chụp cho tớ một bức."

Tống Dã móc ra chiếc Nokia hắn dùng từ cấp 2 đến giờ, Thường Kiện nói:

"Sao không đổi sang cái Apple anh đưa em? Cái kia độ phân giải cao, chụp đẹp."

"Vẫn chưa đi đổi sim ạ."

Tống Dã nói.

"Thế để anh chụp cho nó." Khi Thường Kiện tặng Tống Dã chiếc iPhone 3G cũng đã mua cho mình một cái như vậy, lấy ra chụp ngang rồi chụp dọc mấy bức, nói,

"Tiểu Khúc, anh gửi qua QQ của em nhé."

Anh gửi xong, Khúc Liệu Nguyên dùng QQ trên điện thoại của mình xem thử, kết quả không mở được, ảnh chụp của iPhone quá nặng, phải về nhà dùng máy tính mới xem được.

Thường Kiện nói với Tống Dã:

"Bao giờ rảnh thì làm sim của Telecom, dùng phân khúc 189 là dùng được internet 3G. Bây giờ Telecom đang làm hoạt động phổ biến 3G, phí rất rẻ, không đắt hơn 2G nhiều lắm."

Tống Dã nói:

"Em xem quảng cáo của Telecom rồi, muốn đợi thi đại học xong rồi đổi sim, bây giờ ở nhà đã cài router Wifi rồi, về nhà cũng dùng được cái điện thoại kia. Em chủ yếu là sợ nó vừa chơi điện thoại là quên luôn việc học, chức năng giải trí của cái điện thoại này quá mạnh."

"Ai không học? Nói tớ à?" Khúc Liệu Nguyên vẫn đang soi gương, thốt ra âm thanh bất mãn,

"Tớ còn lâu mới không tự giác như thế."

Tống Dã nói:

"Cậu thì không cậu thì không, hôm qua ai chơi game đến 11 giờ vẫn chưa ngủ?"

Khúc Liệu Nguyên nói:

"Tại tớ đến 10 giờ rưỡi mới bắt đầu chơi!"

Tống Dã im miệng không nói nữa, làm gì mà lề mề đến 10 giờ rưỡi mới chơi game, cũng không làm bài tập.

Thường Kiện không rõ chân tướng, thấy hai người thú vị, còn nói:

"Không ngờ Tống Dã cũng có tướng làm anh thật đấy."

"Đâu có ạ, chỉ làm bừa thôi."

Tống Dã nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!