Chương 30: Vị Bạc Hà

Tư Hành ở trên mặt mày nhíu lại, biểu tình hiện lên vẻ nghi ngờ, nhưng là không thể phủ nhận, so với những dòng tin nhắn cứng nhắc của mình, những tin nhắn do Tả Nhiên gửi xác thực có độ ấm hơn nhiều.

Thế cho nên anh bắt đầu nghĩ lại, trước kia có phải là mình hành động có hơi lạnh lùng.

Tả Nhiên đặc ý nói: "Đại ca, lời quan tâm là phải nói ra anh không nói, chị dâu nhỏ làm sao mà biết được đúng không?"

Tư Hành nhàn nhạt nói: "Đã biết"

Phòng An An thuê lúc trước là vì muốn dọn ra khỏi biệt thử, với lại căn phòng cũng gần với phòng vẽ tranh.

Nếu khi nào có bận việc thì có thể ở lại đây một đêm.

Giang Đại đột nhiên từ phía sau ôm cô một cái.

"Cậu đang xem cái gì? Mà lại nhập thần như vậy?"

Nhan An An nhanh chóng đem điện thoại khóa màn hình lại, chột dạ nói: "Không có gì."

"Hắc hắc, tớ đây mới không tin, cậu nói, cậu có phải hay không đang nhắn tin vụng trộm với giáo sư Tư?"

Nhan An An: "..."

Sao lại thế này, Giang Đại hôm nay thành tinh sao, lại luôn nhiều lần đoán trúng tâm tư của cô.

Quen biết nhiều năm như vậy, ngày thường gặp cô cũng không thấy chỉ số thông minh online bao giờ.

Buổi tối sắp đi ngủ, cô còn đem đoạn hội thoại giữa mình và Tư Hành đọc lại một lần nữa.

Cô cảm thấy hôm nay Tư Hành không giống như bình thường, gửi tin nhắn số từ nhiều không nói, thế nhưng nay lại nói những câu quan tâm, làm trong lòng cô đột nhiên như có dòng nước ấm chạy qua.

Một đêm mộng đẹp.

Ngày hôm sau, Nhan An An cùng Giang Đại vẫn chưa tỉnh ngủ, liền nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài vang lên không ngừng.

Nhan An An đứng dậy, lẩm bẩm một câu: "Ai vậy?"

Tư Hành ở cửa nhàn nhạt nói: "Là tôi"

Nhan An An vốn dĩ chuẩn bị muốn ra mở cửa, tay đều đã sờ đền nắm cửa, nghe được lời này, lập tức rụt tay trở về.

Cô hoang mang mà nói: "Anh chờ một chút"

Giang Đại vẫn còn đang nửa tỉnh nửa mê, cô nỉ non một cái: "Ai vậy?"

Nhan An An thuận miệng đáp một câu, "Tư Hành"

Giang Đại sợ tới mức giật mình một cái từ trên giường bò dậy.

"Không có việc gì, cậu cứ ngủ tiếp, đợt lát nữa tớ đem cửa phòng ngủ đóng lại là được, cậu ngồi yên trong phòng là ok."

Giang Đại liên tục gật đầu.

Nhan An An ở tủ quần áo tìm nửa ngày cũng không được bộ nào ưng ý, lúc trước toàn bộ quần áo đều đã đem về biệt thự, lúc này chỉ còn sót lại vài món ít ỏi.

Cô từ trong tủ quần áo giãy giụa một chút, chọn một món tốt nhất trong đó.

Giang Đại liền im lặng không hé răng nhìn cô đang trong hoàn cảnh rối loạn, thấy cô bình tĩnh lại rồi mới nói: "An An, bộ dáng hiện tại với thường ngày của cậu tương đối giống nhau, đều đẹp."

"Thật không?" Nhan An An quay đầu lại nghi hoặc nhìn cô một chút.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!