Ngày hôm sau, Nhan An An trở lại phòng vẽ tranh, cả hai cô bé trợ lý đều có vẻ kỳ lạ. Ngày thường, bình thường một là có Đoạn Tuyết hoặc là có Lâm Khả có mặt ở phòng vẽ.
Còn đặc biệt xuất hiện cả hai người thì đếm trên đầu ngón tay.
Hơn nữa cô vừa vào cửa, Lâm Khả lập tức tươi cười chào hỏi cô: " Chị An An, chị có khát không?" Có muốn hay không em rót cho chị cốc nước nha".
Cô lắc lắc đầu.
Mới vừa ngồi xuống, Đoạn Tuyết lại đi đến trước mặt cô mà dò hỏi: "Chị An An, chị ăn sáng không, có muốn hay không em đi đến quán bên cạnh mua món bánh rán mà chị thích nha".
"Không cần".
Nghe vậy, Đoạn Tuyết cùng Lâm Khả đều im lặng.
Nhan An An đột nhiên há miệng thở dốc, lời còn chưa kịp nói, hai người kia lập tức ngẩng đầu, tập trung tinh thần mà nhìn cô chằm chằm, làm cô có chút hoảng.......
Sau đó cô sửa sang lại một chút đồ vật, rồi sau đó đứng dậy, Lâm Khả lập tức xông tới.
"Chị An An, chị định đi đâu vậy?"
"Đi ra ngoài một chuyến, làm sao vậy?"
Nhan An An đầy nghi ngờ mà cảnh giác nhìn hai cô.
Đoạn Tuyết ở một bên điên cuồng ra ám chỉ, Lâm Khả lại một bên lại chớp mắt vài cái, hai cô gái ở dưới mí mắt cô, mà nhìn nhau ra ám hiệu, Nhan An An có ngốc cũng nhìn ra vấn đề.
Cô hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"
Đoạn Tuyết hít mạnh một hơi, "Chị An An, em nói chị không được mắng em nha"
" Ừ, nói"
Tiếp theo, Đoạn Tuyết trầm mặc cả nửa ngày vẫn chưa nghĩ ra nên mở miệng nói như thế nào, Lâm Khả liền đem cô sang một bên nghiêm nghị nói: " Để em nói!"
Cô đứng trước mặt Nhan An An, làm động tác cố lên rồi nói: " Chị An An, ngày hôm qua thời điểm chị vẽ vị phu nhân kia, em nhất thời tiện tay chụp một cái, lại tiện tay đăng trên vòng bạn bè"
Nhan An An bình tĩnh mà nhìn cô, ý bảo cô tiếp tục nói.
"Sau đó có một vị bạn học, đại khái là cảm thấy chị họa nhân vật rất đẹp, đem ảnh chụp đăng trên diễn đàn học tập.
Ngay từ đầu mọi người đều thảo luận về bức tranh, sau lại không biết thế nào lại nói về chị"
"Một người ở khu bình luận nói về chị, từ cao trung đến đại học chị vẫn luôn xuất ngoại đi học.
Đúng rồi, bọn họ còn nói chị đang học nghiên cứu sinh chưa tốt nghiệp xong đã trở lại."
"Lúc này quản lý viên hẳn nên xóa bài hoặc cảnh cáo, thế những hắn ta không làm lại còn đem thẳng bài đăng đấy ghim lên đầu diễn đàn.
Tiếp theo bị lão sư phát hiện, liền xóa bài kịp lúc"
" Nhưng là Triệu Hinh Nhiên không biết vì cái gì, chuyện trên diễn đàn không đến lượt cô ta quản, cô ta còn cố tình chạy trên phòng hiệu trưởng một chuyến, kết quả hiệu trưởng nói người quản lí không coi quy định của nhà trường ra gì, phải làm cho cậu ta có một bài học nhớ đời, còn nói người quản lý lại đây xin lỗi chị.
Cho nên chốc nữa có người qua đây chị cũng không cần quá ngạc nhiên."
Nhan An An: "..."
Đoạn Tuyết tính dò hỏi: "Chị An An, chị không có tức giận chứ?"
Lâm Khả vẻ mặt áy náy: "Chị An An, em không biết sẽ vì chụp một bức ảnh mà lại xảy ra nhiều chuyện như vậy"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!