43.
Minh Tranh đến tìm Khương Mặc thử vai vào một ngày mưa to.
Cậu xuống xe, bung dù đi trên con đường đầy ổ gà, một lúc sau giày đã gần như bị ướt hết.
Đi đến căn nhà nhỏ của Khương Mặc, cậu mơ hồ nghe thấy có tiếng nhạc bên trong. Gõ cửa, một người đàn ông đầu đinh ra mở. Anh ta nhìn thấy người tới thì hai mắt sáng bừng lên cười hỏi, Minh Tranh đúng không? Minh Tranh gật đầu, người kia tự giới thiệu mình, tôi là nhà sản xuất của bộ phim này, Đường Lý.
Đi vào, căn nhà lộn xộn như tơ. Bên bàn làm việc chật ních cả người, bày đầy kịch bản, giấy tờ, ly trà, ly rượu, gạt tàn thuốc, hẳn là mọi người đang họp. Nhưng không giống bầu không khí của cuộc họp chút nào mà giống tiệc trà rượu, ồn ào náo nhiệt, trong phòng còn mở nhạc, Cranberries. Thấy Minh Tranh đến bọn họ lần lượt tò mò nhìn qua.
Hoàn cảnh rất bình thường, thậm chí là đơn sơ nhưng lại có rất nhiều ánh mắt sáng ngời trong đó, cảnh tượng này làm Minh Tranh cảm thấy rất kỳ lạ, thật là một đoàn phim đặc biệt.
Lúc này Khương Mặc cầm tài liệu từ trong một gian phòng đi ra, thấy cậu tới thì chào hỏi: "Vào trong đi." Đường Lý muốn theo vào nhưng Khương Mặc cản lại: "Đừng, để mình tôi."
Căn phòng cậu bước vào có lẽ là chỗ Khương Mặc ngủ, Minh Tranh đoán. Trên giường có một quyển sách to, trang đang mở có chữ viết, có vẽ, có những đường nét kỳ lạ. Trong phòng chỉ có một cái ghế, Khương Mặc kêu cậu ngồi xuống, bản thân Khương Mặc thì ngồi trên giường.
Tuy đóng cửa ngồi chung một phòng nhưng hai người không cảm thấy xấu hổ, chỉ thấy rất tự nhiên. Ngồi đối diện nhau một lúc, Khương Mặc hỏi cậu có muốn uống rượu không, Minh Tranh nói không.
Im lặng. Bọn họ nhìn nhau im lặng không ai lên tiếng, Khương Mặc vừa uống rượu vừa nhìn mặt cậu, nhìn rất cẩn thận. Minh Tranh ngồi yên không nói gì để anh nhìn.
Trong mắt Minh Tranh, đạo diễn Khương này cho người ta cảm giác "không chính quy".
Bạn có thể cảm nhận được sự lơ đãng, tùy ý, quái lạ, nhưng kỳ lạ là Minh Tranh chưa từng hoài nghi tới năng lực của anh, đó là một loại trực giác khó để diễn tả. Minh Tranh cảm nhận được một điều trên người Khương Mặc mà người khác không có được, nằm ngoài quy tắc và rất hiếm thấy ở rất nhiều đạo diễn.
Cứ thế im lặng một hồi, chợt Khương Mặc chỉ vào túi nilon trên bàn: "Anh ăn một quả quýt cho tôi xem."
Anh không nói rõ nhưng Minh Tranh lại hiểu, anh đang muốn diễn thử. Không thử kịch bản, chỉ tùy ý chỉ quýt trên bàn muốn bạn ăn cho anh xem.
Trước đây Minh Tranh đã từng tham gia rất nhiều buổi thử vai, về cơ bản đều rất chính thức, nhưng đạo diễn Khương này thử vai lại muốn bạn ăn quýt... trong một phòng ngủ nhỏ?
Ngẫu hứng, tùy ý.
Đây mới là thử thách khó nhất.
Minh Tranh nhíu mày hỏi: "Anh muốn tôi ăn ra cảm giác gì?"
Khương Mặc: "Hấp dẫn."
Minh Tranh: "... Hấp dẫn ai, có cảnh không?"
Khương Mặc: "Không có, tự cậu nghĩ đi." Nói xong anh cầm máy quay cầm tay trên giường, "Có thể bắt đầu bất cứ lúc nào."
Ăn quýt, còn phải ăn cho hấp dẫn...
Sau khi chuẩn bị tâm lý xong, Minh Tranh không nghĩ nhiều nữa. Cậu lấy một quả quýt từ trong túi nilon ra, bắt đầu bóc vỏ. Cậu lột rất nhanh, là cách lột vỏ nhanh và gọn gàng, cậu tách một múi, ngước mắt nhìn người trước mặt, đưa lên miệng mình. Dần dần ánh mắt tản đi, giống như một làn khói từ từ trôi về phía bạn quấn quýt lên người.
Cậu nhai rất chậm. Tay lại tách thêm một múi khác, nghịch trong tay, cậu bấm móng tay vào thịt múi làm chất lỏng chảy xuống...
Động tác này có tính ám chỉ. Khương Mặc dự đoán mấy cách xử lý, nghĩ rằng, nếu động tác tiếp theo là liếm sạch nước trên tay vậy thì không thể dùng người này. Nhưng Minh Tranh lại xoa tròn nước quýt giữa ngón cái và ngón trỏ, cậu dùng ngón tay vuốt ve nước quả kia, "xoa" tới lui. Nhẹ nhàng, chậm rãi, động tác rất thong thả.
1
Thật tinh tế, đó là loại cảm giác trêu chọc vừa đúng mực, rất hàm súc, không ngả ngớn, nếu như quay cận cảnh trong một tình huống định sẵn, vậy thì cái tay này sẽ rất gợi cảm.
Khương Mặc nhìn chằm chằm động tác ngón tay kia một lúc, rất vừa lòng.
Minh Tranh ăn xong thấy anh không nói lời nào, đưa tay định lấy quả thứ hai thì lúc này Khương Mặc mới ngắt lời anh: "Được rồi."
Minh Tranh vội vàng thu tay lại, nhẹ nhàng thở ra, quả quýt kia chua tới ê răng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!