Yến tiệc lần này được tổ chức ở Ngự Hoa viên. Ngự Hoa viên trăm hoa đua nở, nở rộ nhất vào tiết trời mùa thu này chính là hoa Cúc. Cúc dân gian có, Cúc được tiến cống cũng có. Đủ mọi màu sắc, đủ mọi loài quý hiếm.
Ngoài ra, còn có Ngu Mỹ Nhân, Vô Ưu hoa, Mẫu Đơn vương,.... Cả khu vườn nhìn vào tràn ngập màu sắc.
Đám người Tô Tịch được cung nữ Tĩnh Tú dẫn đường đến Ngự Hoa viên, được sắp xếp chỗ ngồi đầy chu đáo. Chúng phụ nhân và tiểu thư ngồi bên tay phải chủ vị, bên còn lại là các vị quan lại và nam tử.
Gần ghế chủ vị nhất là chỗ toạ của các vương gia và công chúa, sau đó đến công hầu bá tước, rồi mới đến quan lại tứ phẩm trở lên.
Luận về chỗ ngồi, phủ Quốc công vốn phải ngồi cao hơn Tô gia, nhưng vì Tô gia nhận được hoàng ân, Hoàng đế ban cho vinh dự chỉ cần ngồi dưới hoàng thân quốc thích, được phép trên cả công hầu bá tước.
Nên rốt cuộc, Trác thị và Diệp thị cùng hai vị tiểu thư Tô gia vẫn là ngồi trên Tô Tịch, Trầm Thư Kính và Trầm Ánh Nguyệt một bàn.
Khi đám người Tô Tịch ngồi xuống, những người khác cũng lục đục tiến vào chỗ ngồi. Ngồi dưới Tô Tịch là Triệu gia.
Triệu gia Triệu quận công Triệu Bạch Ma là cháu trai ruột của Hoàng hậu nương nương đương triều. Nghe nói Triệu thái quân (cha của Triệu Bạch Ma) trên chiến trường có công cứu giá, vì thánh thượng hy sinh thân mình, nên Sùng Kha đế mới lập muội muội của Triệu thái quân là Triệu Phương Linh lên làm Hoàng hậu, lại ban cho trưởng tử của Triệu thái quân là Triệu Bạch Ma chức Quận công, để cho Triệu gia hưởng cả đời vinh sủng và bổng lộc.
Vì có công cứu giá nên Triệu gia cũng rất được Hoàng thượng ân sủng, trong hậu cung lại có Chính vị Hoàng hậu, có thể nói tuy thế lực đơn bạc, song Triệu gia vẫn là một trong ngũ đại gia tộc. Hứa hẹn vẫn sẽ sừng sững không ngã.
Triệu quận công phu nhân là Giả Bích Ngân
- Đích trưởng nữ phủ Giả thừa tướng. Phu nhân Triệu thống lĩnh
- đệ đệ Triệu quận công là Giả Bích Ngọc
- cũng là Nhị tiểu thư Giả thừa tướng phủ.
Cùng ngồi với hai người là tiểu thư duy nhất của Triệu gia
- Triệu Mộ Như. Triệu Mộ Như năm nay mười sáu tuổi, năm trước đã tổ chức lễ cập kê, Trầm Thư Kính cũng được mời. Thế nhưng đã qua một năm vẫn chưa nghe Triệu gia thông tri gì về hôn sự của nàng (Triệu Mộ Như).
Trầm Thư Kính nhìn Triệu Mộ Như xinh đẹp trong váy dài màu lục thêu cỏ Ngu Mĩ (Ngu Mĩ Nhân), trên búi tóc Song Loa cắm hờ hai cây trâm bạc không quá nổi trội. Chỉ có vị tiểu thư Triệu phủ này mới có thể ở nơi vinh quang hiển quý này, ăn mặc đạm bạc như thế mà thôi.
Sự giản dị và thanh cao dường như đã nằm sâu trong cốt tuỷ Triệu Mộ Như, đến cả nhan sắc của nàng tuy không quá mỹ lệ như Trầm Thư Kính, nhưng lại rất dịu dàng, nét đẹp nhu mì, còn nhẹ nhàng hơn cả Trầm Ánh Nguyệt. Quả thật không hổ danh Tam đại mỹ nhân Đế thành.
Trầm Thư Kính chăm chú nhìn Triệu Mộ Như, đến khi Triệu Mộ Như bắt gặp ánh mắt của nàng, mới cười nhẹ hỏi:
"Trầm Thư Kính muội muội, mặt của ta dính thứ gì sao? Sao muội lại nhìn ta như thế?".
Lúc này Trầm Thư Kính mới phát hiện bản thân thất lễ, vội cười nói:
"Không có, muội chỉ là cảm thấy Triệu tỷ quả nhiên là khả ái, một thân y phục đơn giản như vậy mà được tỷ mặc lên người vẫn đẹp vô cùng".
Trong lúc hai người cười nói, mọi người cũng dần có mặt đông đủ. Nhưng Trầm Thư Kính cùng Triệu Mộ Như không biết, bên phía nam tử, Trầm Ngôn vẫn luôn nhìn về phía này.
Mọi người nhỏ giọng cười nói qua lại, cho đến khi thanh âm Lý công công vang lên mới yên tĩnh lại:
"Hoàng thượng giá lâm. Hoàng hậu nương nương giá lâm. Nhu phi nương nương, An phi nương nương đến".
Lý công công vừa dứt lời, mọi người liền quỳ rạp xuống hành lễ:
"Thánh thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế. Hoàng hậu nương nương thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế. Nhị vị nương nương bách tuế, bách tuế, bách bách tuế".
Sùng Kha đế phất phất tay ngồi lên chủ vị, bên trái bỏ trống, bên phải là Hoàng hậu ngồi, dưới Hoàng hậu là Nhu phi cùng An phi.
Lúc này thanh âm Lý công công lại vang lên:
"Thái tử điện hạ, Trấn Quốc vương gia đến. Tây vương gia, Cảnh vương gia, Kỳ vương gia, Đông vương gia, Tịnh vương gia đến. Tam công chúa, Tứ công chúa, Ngũ công chúa đến".
Mọi người lại một lần nữa đồng loạt hành lễ, Trầm Thư Kính nghĩ trong đầu liệu có phải làm lễ đến rụng cả đầu gối luôn hay không a.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!