Xe ngựa cùng ngựa bên ngoài không được phép tiến nhập vào Hoàng cung, nên xa phu chỉ đành phải dừng ở trước cửa Hoàng cung.
Trầm Tường bước xuống ngựa rồi nhanh chóng đi vào trong, ông còn phải đến Cần Chính điện.
Một khắc sau đoàn người Trầm gia cũng đến nơi, Tôn Vu cùng Tôn mẹ bước xuống xe ngựa, đỡ Tô Tịch bước xuống theo. Tiếp đó Túc Tình cũng đỡ Trầm Thư Kính đi xuống.
Bên ngoài cửa cung tụ tập rất đông xe ngựa, tuy là sáng sớm nhưng vẫn rất ồn ào náo nhiệt. Trầm Thư Kính vừa bước xuống xe, đã có người kêu tên nàng:
Thư Kính biểu muội.
Nàng ngẩng đầu lên, trông thấy cách đó không xa, hai vị tiểu thư Tô gia đang đi về phía nàng, theo sau là hai vị Đại cữu mẫu* và Nhị cữu mẫu*.
Trầm Thư Kính cũng nhanh chóng tiến lại, nhẹ nhàng nhún người phúc thân:
"Đại cữu mẫu, Nhị cữu mẫu an. Hai vị tỷ tỷ hảo".
Đại cữu mẫu Uy Vũ Đại tướng quân phu nhân Bình Dương quận chúa đỡ lấy nàng, cười nói:
"Kính nhi trưởng thành không ít nha, nghe nói ba tháng nữa con cập kê sao? Lúc đó phải để Đại cữu mẫu chải tóc cho con đó".
Lúc này Tô Tịch cũng đã tiến tới, Trầm Ánh Nguyệt yên lặng theo sau. Nàng ta thật sự rất muốn lên tiếng, nhưng đây là người Tô gia
- mẫu gia của mẫu thân, những người này làm sao sẽ để nàng ta trong mắt đâu?
"Nhất định, nhất định mà.
Đại tẩu, Nhị tẩu, hai vị ca ca đều đã đến Cần Chính điện sao? Thế thì nếu không ngại, mọi người cho bọn muội đi cùng với. Chúng ta đến Trường Xuân cung thăm Nhu phi nương nương đi.
Trầm Thục phi hôm nay mệt trong người nên không dự tiệc, muội không tiện đến làm phiền", Tô Tịch nắm tay Trầm Thư Kính, cười nói với Đại tẩu Bình Dương quận chúa Trác thị và Nhị tẩu Diệp thị.
Mọi người đều đồng ý, thế là Tô Tịch cùng hai vị phu nhân Tô gia đi ở phía trước, ở giữa là hai vị tiểu thư Tô gia và Trầm Thư Kính, ở cuối cùng là Trầm Ánh Nguyệt và các nha hoàn.
Thu Cúc đỡ lấy cánh tay Trầm Ánh Nguyệt, khuôn mặt Trầm Ánh Nguyệt hoàn toàn tối đen, ả nói:
"Tiểu thư, người đừng để tâm. Không phải đã nói hôm nay An di nương sẽ ra tay sao? Người còn chấp nhất làm gì? Có thể đây là lần cuối cùng Trầm Thư Kính còn đứng dưới ánh sáng mặt trời đấy".
Nghe lời Thu Cúc nói, chân mày vốn đang cau lại của Trầm Ánh Nguyệt lập tức dãn ra.
Nàng ta làm sao có thể quên được a? Hôm nay là ngày chết của Trầm Thư Kính. Làm sao có ai có thể thoát khỏi truy sát của Kiến Ninh trang?
Chỉ cần nàng (Trầm Thư Kính) chết, Trầm Ánh Nguyệt tin chắc bản thân có thể leo lên vị trí đích tiểu thư. Chỉ cần nàng chết, Trầm Ánh Nguyệt nàng ta tương lai nhất định sẽ phong quang vô hạn.
"Hảo, Thu Cúc, Thu Mai, hôm nay chúng ta phải hảo hảo mở mắt, xem cho trọn vở kịch này nha", Trầm Ánh Nguyệt vỗ vỗ tay Thu Cúc, cười nói.
Nhu phi Tô Sương ngụ tại Trường Xuân cung
- cung điện xa hoa và lộng lẫy nhất nhì Hoàng cung. Trường Xuân cung đứng đầu Đông lục cung, rộng lớn vô cùng.
Sân trồng đầy hoa thơm cỏ lạ, hằng năm dị quốc tiến cống hoa gì mới, Sùng Kha đế đều sẽ cho người mang đến Trường Xuân cung một phần.
Đám người Tô Tịch tiến vào Trường Xuân cung liền có cung nhân ra đón. Đó là Quế ma ma
- ma ma chưởng quản của Trường Xuân cung
- là cánh tay đắc lực của Nhu phi.
Quế ma ma cấp cho đám người Tô Tịch một cái lễ vấn an, lại cười nói:
"Nương nương đã chờ các vị phu nhân và chúng tiểu thư từ sớm, nếu đã đến xin hãy mau vào, nương nương trông thấy nhất định sẽ rất vui".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!