Chương 39: Chấm Dứt

Sáng hôm sau, hắn trở về vương phủ.

Bôn Lôi đứng ở cổng thấy hắn về thì chạy ra.

" Vương gia, ngài đi đâu cả ngày hôm qua vậy?".

" Ta ở lại quán trọ trên núi nên về trễ.

Đúng rồi, Tịch Dao có đến không?".

" Sáng sớm, có người đến giao thư cho ngài nói là của Tịch Dao cô nương".

Hắn cầm lấy mở ra xem thì thấy bức thư và giấy khế ước.

Giấy khế ước?

[Dạ Hằng khi huynh nhìn thấy lá thư này, thì Tịch Dao đã đi rồi.

Không phải là không yêu nữa ...]

Đọc đến đây hắn lập tức chạy đi tìm nàng.

"Vương gia."

[...! mà là yêu một người không kiên định quá mệt.

Chúng ta tạm biệt từ đây nhé.

Xin gửi những lời sau đây cho người sẽ bên huynh sau này.

Dạ Hằng là người trong nóng ngoài lạnh nên đừng sợ mà hãy đến gần huynh ấy.

Huynh ấy có yêu cầu về trà rất thái quá nên hãy chuẩn bị vài ly cho an toàn.

Dù là vương gia, nhưng chưa từng có nữ nhân bên cạnh nên không hiểu tình cảm nam nữ.

Cô phải chủ động một chút.

Hãy thường xuyên đi dạo chơi cùng huynh ấy.

Tuy miệng huynh ấy nói không thích, nhưng thật ra trong lòng rất muốn đi.

Huynh ấy không muốn nhắc đến Tịch Nguyệt, đây là một tâm bệnh.

Đương nhiên, cũng có thể mượn nó để kiểm tra lại xem huynh ấy có thích cô không.]

[Dạ Hằng, tình yêu của chúng ta bị núi sông ngăn cách, Tịch Dao leo đèo lội suối, vượt núi vượt biển nhưng vẫn khó mà san bằng được chỉ tiếc tạm biệt giữa đường sẽ không trở về nữa.

Tịch Dao tạm biệt từ đây.

Chúc lang quân những ngày tháng êm đềm, lúc nào cũng bình an.

Hôm nay từ biệt, chỉ mong kiếp sau có thể tái hợp.]

Nàng sau khi trở về liền chuẩn bị thay y phục, trang điểm để vào cung.

Trước mắt Thinh Nguyệt lúc này đã là Tịch Nguyệt không còn là Tịch Dao nữa.

[Phủ Hằng Vương]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!