Chương 31: Khúc Mắc Năm Xưa

"Vết thương của huynh không sao chứ?".

Hàn Cẩm Y bên ngoài mở cửa đi vào, nhìn thấy một màn vừa rồi không khỏi ngại ngùng.

"Không sao.

Tịch Dao vừa băng bó cho ta rồi."

"Vậy thì tốt, ta không làm phiền hai người chứ?".

Hàn Cẩm Y nói rồi nhìn về phía hai người họ.

Nàng không vui đứng dậy đi ra ngoài cho hai người họ nói chuyện.

"Không.

Không.

Không làm phiền, không đâu."

Đi đến bên cửa, nàng nhỏ giọng mắng Cẩm Y.

"Lần nào huynh cũng đến quấy rầy đúng thời khắc quan trọng, huynh được lắm."

Nói rồi nàng ra ngoài đóng cửa lại.

Hắn nhìn dáng vẻ của nàng, không nhịn được mà cười.

" Hàn Cẩm Y, ta thật sự...".

Trên đường ra hậu viện nàng không ngừng lẩm bẩm.

"Tịch Dao cô nương".

"Bôn Lôi."

Đúng lúc Bôn Lôi cũng đến thăm Dạ Hằng thì bắt gặp nàng từ phòng trở ra.

"Vết thương của vương gia thế nào?".

"Cũng may là chỉ toàn vết thương ngoài da, không có gì đáng lo.

Lần này là ta làm liên lụy đến huynh ấy.".

"Không sao là tốt rồi.

Tịch Dao cô nương không cần tự trách.

Nếu cô đã là nữ nhân của vương gia thì đương nhiên vương gia phải bảo vệ cô chu đáo."

Nghe đến đây tâm trạng buồn bực lúc nãy đã đi ra sau đầu, hiện tại chỉ thấy vẻ mặt hết sức vui vẻ của nàng.

"Huynh cũng cho rằng ta là nữ nhân của vương gia à? Có phải huynh ấy nói gì với huynh không?".

Nhìn Bôn Lôi im lặng không nói gì, nàng liền nhanh nhảu nói.

"Được rồi, ta đã biết.

Bây giờ huynh ấy đã yêu ta đến không có thuốc chữa, vậy nên ta nói này, Bôn Lôi, có muốn huynh ấy làm nam nhân của ta không thì ta là người quyết định."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!