Nàng đẩy cung nữ ấy ra chạy vào trong, vội vã nói:
"Dân nữ Bạch Tịch Dao tham kiến Thục phi nương nương".
" Ta biết nương nương là biểu tỷ của Dạ Hằng, bây giờ Dạ Hằng đã bị bắt vào ngục, mong nương nương ra tay giúp đỡ".
" Cô là muội muội của Bạch Tịch Nguyệt.
Từ khi Dạ Hằng dính đến tỷ muội các cô, cứ liên tiếp chuốc lấy phiền phức.
Cô còn dám đến gặp bản cung sao?".
" Tịch Dao không biết nương nương có ý gì? Nếu nói dính đến thì nương nương nên hỏi Dạ Hằng chứ không phải hỏi ta".
" Đúng là một nha đầu nhanh mồm nhanh miệng.
Thảo nào lừa được Dạ Hằng xoay như chong chóng.
Bản cung hỏi cô, tin đồn cô và Dạ Hằng nảy sinh tình cảm có thật không?".
Thục phi nói đến đây giọng có chút nghẹn ngào.
" Thì ra nương nương đối với Dạ Hằng...! Nương nương, bây giờ không phải lúc nói chuyện này.
Mong nương nương nghĩ cho Dạ Hằng hãy ra tay giúp đỡ".
" To gan! Ngươi có tư cách gì mà yêu cầu bản cung? Bản cung không tin chẳng lẽ không có cô thì Dạ Hằng không thoát khỏi nguy hiểm được sao? Cô đi đi, lập tức rời khỏi đây cho ta".
" Nương nương, Dạ Hằng bị nghi ngờ cấu kết với Đại Sở đang là lúc nguy cấp nhất, mong nương nương ra tay giúp đỡ".
" Ta cực kỳ hiểu sự cô đơn thương nhớ Dạ Hằng trong lòng nương nương vì ta cũng như vậy.
Nhưng người trong lòng Dạ Hằng không phải Tịch Dao, nhưng ta vẫn sẵn lòng vì ngài ấy, không màng tất cả mà vươn lên, bởi vì ta không muốn mất đi rồi mới hối hận, nhưng nương nương người lại làm như không thấy sao?".
Nàng nói hết lòng mình, nhưng nhận lại vẫn là sự lạnh lùng của đối phương, nàng đành quay về.
" Đợi đã, cô muốn bản cung giúp cô thế nào?".
Nàng nghe thấy liền quay lại.
" Vào đại lao gặp Dạ Hằng , giờ chỉ có Đôn Thân Vương mới lo liệu được".
" Cô đi đi, chỉ cần cứu được Dạ Hằng ta bằng lòng liên thủ với cô.
Bản cung sẽ nhờ phụ thân sắp xếp chuyện này".
Đại lao.
Đôn Thân Vương nhận sự giúp đỡ đã giúp nàng vào đại lao.
Nàng đi theo tên lính gác đến gian phòng hắn bị giam, vừa mở cửa xong thì nàng đã tiến vào.
Thấy nàng hắn rất ngạc nhiên, nhưng sau đó lấy lại dáng vẻ bình thường.
Nàng nhìn hắn trên người toàn đầy thương tích trong lòng rất xót xa, nàng tiến đến nắm lấy tay hắn, nói:" Dạ Hằng, ngài yên tâm.
Ta nhất định sẽ rửa oan cho ngài".
" Cô không cần lo việc này, bản vương không muốn cô bị cuốn vào chuyện này vì ta".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!